Những việc như khử mùi hôi miệng hay ngửi mùi cơ thể cũng không thể tồi tệ và kì lạ hơn việc thẩm định mùi nhà vệ sinh.
Nếu bạn cho rằng nghề nghiệp của bạn là tồi tệ, hãy chờ đến khi bạn nghe thấy nghề này: nhân viên thẩm định mùi nhà vệ sinh. Mặc dù mùi nhà vệ sinh rõ ràng là rất kinh khủng, nhưng việc làm thế nào để chiến đấu với lũ yêu tinh gây mùi là không hề rõ ràng.
Bước đầu tiên trong việc phát triển công nghệ chống mùi hôi thối là quyết định xem chất hóa học nào gây ra mùi hôi này. Các nhà khoa học sử dụng kết hợp phương pháp hóa học với sự phân tích của con người để xác định thành phần gây mùi từ nhà vệ sinh ở châu Phi và Ấn Độ (có rất nhiều lưu huỳnh ở đây). Vì vậy lần sau nếu bạn cảm thấy chán nản, hãy nghĩ về các nhà khoa học, những người đã hi sinh mũi của mình vì lợi ích của những người sử dụng nhà vệ sinh ở khắp mọi nơi.
Phân tích định tính và định lượng từ các thành phần dễ bay hơi ở nhà vệ sinh.
“Hơn 2,5 triệu người đi vệ sinh ngoài trời. Sự gia tăng cam kết của các tổ chức tư và công nhằm giải quyết tình trạng này đang lái cuộc nghiên cứu và sự phát triển của công nghệ mới hướng đến nhà vệ sinh và các hố xí. Mặc dù các nhà khoa học đã cân nhắc những khía cạnh then chốt khi thiết kế công nghệ mới cho các nước đang phát triển, nhưng các cách cơ bản để ngăn ngừa mùi hôi thối từ chất thải của con người luôn bị phớt lờ.
Với mục tiêu góp phần tìm ra giải pháp được chấp nhận trên toàn cầu, các nhà khoa học đã nghiên cứu thành phần hóa học gây ra mùi hôi thối từ mẫu thử trong nhà vệ sinh ở châu Phi và Ấn Độ.
Nhà vệ sinh ở 4 đất nước được đánh giá bằng khứu giác và định lượng cùng định tính của mùi hương được mô tả bằng 3 kĩ thuật phân tích. Hợp chất lưu huỳnh bao gồm: H2S, metyl mecaptan CH3SH và dimethyl-mono-(di;tri) sulfide là những thành phần không thể thiếu trong nước thải cũng như trong mùi của nhà vệ sinh dưới điều kiện yếm khí.
Trong điều kiện hiếu khí, ví dụ ở Nairobi, một thành phố ở Kenya, Châu Phi, paracresol và indole đạt đến nồng độ 89 và 65mg/g. Công việc này là tiêu biểu cho các nghiên cứu định tính và định lượng đầu tiên về các hợp chất dễ bay hơi được lấy mẫu từ bảy hố vệ sinh ở các vùng địa lý, kĩ thuật và kinh tế khác nhau cho tới 3 mẫu chất thải từ Ấn Độ và một hệ thống mô hình nhà vệ sinh”.