Hãy tưởng tượng một ngày nào đó chúng ta bắt gặp người ngoài hành tinh, và họ lại chính là hậu duệ của chúng ta.
Chủng người mới trong môi trường vũ trụ?
Tại thời điểm này, một xã hội tồn tại ngoài Trái Đất nghe như một khái niệm của khoa học viễn tưởng. Tất cả chúng ta đều trải qua cả cuộc đời của mình trên Trái Đất, gắn liền và không tách rời với hành tinh của mình. Trong một nửa thế kỷ qua, chỉ có dưới 600 người rời khỏi mặt đất với những chuyến đi vào quỹ đạo tầm thấp của Trái Đất, 12 người trong số đó thực sự đặt chân lên một thế giới khác: Mặt trăng. Chi phí khổng lồ và giải pháp cho vấn đề trọng lực trong không gian đặt các chuyến du hành vào thế khó khăn. Tuy nhiên, điều đó dường như đang trở thành quá khứ.
Người ngoài hành tinh luôn là chủ đề thu hút các nhà khoa học trên toàn thế giới.
Trong một tương lai không xa
Những con người như Elon Musk hay Jeff Bezos đang thúc đẩy quá trình tiến vào không gian của nhân loại với các dự án táo bạo về tên lửa đẩy tái sử dụng. Richard Branson nói rằng ông hy vọng đây sẽ là mô hình khả thi của các chuyến du lịch không gian trong tương lai. Hotelier Robert Bigelow thì muốn rằng sau này ai đó có thể chọn cho cuộc đời mình một kỳ nghỉ 10 năm mà không phải ở trên mặt đất. Về phía các chính phủ, họ cũng đang tăng cường các dự án khám phá Mặt trăng và Sao Hỏa. NASA dự định sẽ đưa con người lên Sao Hỏa vào năm 2035, Trung Quốc cũng nhắm đến mốc thời gian tương tự với một trạm không gian trong quỹ đạo và một căn cứ trên Mặt trăng.
Tất cả các kế hoạch này đều được thúc đẩy bởi hàng loạt tiến bộ công nghệ. Các vật liệu mới cho phép tên lửa nhẹ hơn, mạnh hơn và rẻ hơn. Các thiết bị sẽ được chế tạo bằng công nghệ in 3D trên trạm vũ trụ ISS. Đất của Mặt trăng hay Sao Hỏa hoàn toàn có thể trở thành những vật liệu xây dụng và chúng ta cũng đang phát triển những công nghệ nhằm khai thác các nguồn tài nguyên sẵn có ngoài Trái Đất, biến chúng thành nước và dưỡng khí.
Thậm chí đã có dự án về việc xây dựng một chiếc thang máy không gian trên Mặt trăng. Một dây cáp siêu khỏe xuyên thẳng từ bề mặt Mặt trăng lên bầu trời và với sức nặng ở đầu kia sẽ khiến chiếc thang máy lơ lửng trong không gian. Chiếc thang máy mở ra một giải pháp cho việc chuyên chở hành hóa từ không gian tới bề mặt của các hành tinh. Điều đó sẽ đem lại sự tiết kiệm về chi phí và mở ra nhiều hoạt động thăm dò trong hệ mặt trời. Rồi chẳng bao lâu, một phi hành đoàn dũng cảm sẽ mạo hiểm đi trên một chuyến tàu vượt ra khỏi khoảng cách giữa các vì sao để tìm kiếm một thế giới nguyên thủy và định cư ở đó.
Những sự biến đổi đầu tiên được hé lộ
Giả sử những điều trên sẽ xảy ra trong vòng 50 năm tới. Chúng ta có thể tưởng tượng được đứa bé đầu tiên ra đời ngoài Trái Đất cũng như việc loài người rời khỏi Châu Phi 60.000 năm trước đây. Môi trường ngoài Trái Đất sẽ thay đổi loài người như thế nào?
Một số phi hành gia trải qua hơn một năm ngoài quỹ đạo với điều kiện không trọng lực hé lộ phần nào những thay đổi. Xương của họ trở nên giòn hơn và thị lực bị suy giảm. Khi sống trên các căn cứ Mặt trăng hay Sao Hỏa điều này có thể được cải thiện do trọng lực chỉ bị suy giảm chứ không mất đi. Tuy nhiên, hệ thống tim mạch của các nhà du hành vẫn sẽ thay đổi và khối lượng cơ bắp sẽ giảm.
Một căn cứ trên hành tinh khác sẽ là một thế giới cô lập, những nhà du hành sẽ chỉ sống trong nhà mà không có một hệ sinh thái xung quanh. Điều này dẫn đến sự suy giảm của hệ miễn dịch. Tuy nhiên họ vẫn có thể cải thiện điều này với chế độ sinh hoạt và thể dục hợp lý.
Tối ưu hóa cấu trúc di truyền và chống lại những quy luật của Darwin
Trong một viễn cảnh xa hơn, khi một hành tinh đã trở thành thuộc địa của loài người mà tâm sinh lý của “chúng ta” vẫn cứ chẳng thay đổi. Những bất đồng chính kiến hay một ý tưởng chính trị được thúc đẩy sẽ khiến cho sự kết nối tới Trái Đất bị cắt đứt hoàn toàn. Khi đó, về mặt sinh học, những cư dân ở đây sẽ phát triển và trở thành một nhánh hậu duệ của chúng ta.
Vậy họ sẽ như thế nào nếu không còn là một trong số “chúng ta”?
Những cư dân thuộc địa có thể tối ưu hóa cấu trúc di truyền của họ và chống lại những quy luật của Darwin – (Ảnh minh họa)
Một thuộc địa như vậy muốn tránh những đột biến di truyền và ảnh hưởng của giao phối cận huyết phải có cộng đồng ít nhất 160 người. Mặc đù vậy, những cư dân vẫn sẽ phải hứng chịu hai hiệu ứng phổ biến, giống như các quần thể cách ly nhỏ trên Trái Đất đó là hiệu ứng sáng lập và trôi dạt di truyền. Các hiệu ứng này tạo ra những thay đổi về gen và ảnh hưởng đến hình hài của họ. Sự tiến hóa còn được thúc đẩy mạnh mẽ bởi các tia vũ trụ xuyên qua bầu khí quyển. Những biến thể di truyền nhỏ đi đôi với sự kém thích nghi với những áp lực mới của chọn lọc tự nhiên. Kết quả là những cư dân ở thuộc địa mới dễ dàng bị tổn thương bởi các mầm bệnh, họ hoàn toàn có tể bị tận diệt.
Tuy nhiên, họ vẫn còn cơ hội cho riêng mình. Đó là nhờ công nghệ chỉnh sửa ADN đang được phát triển nhanh chóng như hiện nay. Những cư dân thuộc địa có thể tối ưu hóa cấu trúc di truyền của họ và chống lại những quy luật của Darwin. Công nghệ y học tiên tiến và chế độ dinh dưỡng hợp lý có thể kéo dài tuổi thọ của tất cả mọi người, không chỉ với những cá thể khỏe mạnh.
Khi những rào cản bị phá bỏ
Rời khỏi Trái Đất, chiếm lấy một hành tinh và những con người đó sẽ không còn là công dân của một quốc gia nào cả. Họ có thể bắt đầu xây dựng lên những nguyên tắc đạo đức và pháp luật mới. Những công nghệ đang bị các quốc gia kìm chế vì liên quan đến đạo đức lại có thể bùng nổ ngoài hành tinh khác. Hãy nghĩ đến việc sát nhập người và máy móc làm một. Điều đó có thể là một lựa chọn để cư dân thuộc địa chống chọi lại thiên nhiên khắc nhiệt của họ. Những giới hạn vật lý về khả năng của con người hoàn toàn có thể bị đánh đổ.
Cuối cùng, những giả thiết sẽ đưa chúng ta đến một tưởng tượng thú vị. Giả sử rằng những con người đã ra đi và sau hàng trăm thế hệ, con cháu của họ tìm đường trở lại. Chúng ta sẽ gọi những hậu duệ của chúng ta là gì khi không thể hiểu ngôn ngữ và nhận ra văn hóa của họ. Đối mặt với họ cũng có thể giống như chúng ta đang soi vào một chiếc gương kì quái vậy.
Theo genK