Trong các bộ phim của Hollywood, nhiều sát thủ theo hợp đồng được xây dựng hình tượng khá hấp dẫn, đôi khi là những kẻ báo thù chính nghĩa. Tuy nhiên, thực tế có gần giống như vậy?
Một nhóm chuyên gia tội phạm học đến từ Đại học Birmingham (Anh) đã tiến hành phỏng vấn cảnh sát, các tên tội phạm, cai ngục và phân tích hồ sơ các vụ án để tìm ra lời giải đáp cho câu hỏi trên.
Giáo sư David Wilson, người đứng đầu nghiên cứu, tuyên bố: “Tất cả các hình ảnh trong phim đã bị “Holllywood hóa”. Nhân vật sát thủ theo hợp đồng được cách điệu, tô vẽ đầy cuốn hút … Họ đều rất chuyên nghiệp, giỏi và vô cùng nam tính. Tuy nhiên, thực tế kẻ “đâm thuê, chém mướn” có thể chỉ là một chàng trai 16 tuổi và được trả thù lao 330 USD.
Trong phim, các vụ hạ sát thường diễn ra trong các quán bar hoặc sòng bạc mờ ảo, nhưng trong thực tế, chúng đang diễn ra ở các vùng ngoại ô, ở miền trung nước Anh vào thời điểm mọi người đang dắt chó đi dạo hay trên đường về nhà sau khi đi mua sắm, ăn tối hoặc tới phòng tập gym. Các vụ án không xảy ra trong thế giới ngầm, mà tồn tại trước mắt công chúng, thường với sự chứng kiến của những người đi ngang qua trong sự hoảng sợ hèn nhát”.
Nhóm nghiên cứu rốt cuộc đã phân loại các sát thủ hợp đồng thành 4 loại chính khác nhau, đến với “nghề” vì những nguyên do nhất định.
Nhân vật sát thủ theo hợp đồng trong nhiều bộ phim Hollywood được cách điệu, tô vẽ đầy cuốn hút, đôi khi là kẻ báo thù chính nghĩa. (Ảnh minh họa: CTV)
Loại thứ nhất là những “kẻ mới vào nghề”, thường trẻ tuổi hơn và nhiều khả năng xuất thân từ một nền tảng giáo dục, nuôi dưỡng có vấn đề. Theo giáo sư Wilson, nhóm đối tượng này luôn có mong muốn chứng tỏ mình trong bang hội hoặc băng nhóm tội phạm để dần thiết lập tiếng tăm từ chiến tích “đâm thuê, chém mướn”.
Trường hợp điển hình cho loại sát thủ mới vào nghề là Santre Sanchez Gayle, 16 tuổi. Gayle đã bắn Gulistan Subasi, 26 tuổi ở London năm 2010 để đổi lấy hơn 300 USD dùng mua một chiếc mũ giả Gucci. Hợp đồng thành công nhưng Gayle phải trả giá trước công lý vì không có khả năng ngưng khoe khoang về việc mình đã làm.
Loại thứ hai là các sát thủ “nghiệp dư”. Giáo sư Wilson nói, đây là loại duy nhất có thể được coi là “bị đẩy vào con đường làm sát thủ”. Sát thủ “nghiệp dư” thường già hơn, không có tiền án, tiền sự và chỉ cần khoản thù lao từ hợp đồng “đâm thuê, chém mướn” như cách duy nhất giúp họ thoát khỏi tình trạng khủng hoảng nào đó.
Ví dụ điển hình cho loại thứ hai này là Orville Wright, một cựu thư ký pháp lý được thuê hơn 8.300 USD để giết vợ cũ của khách hàng. Tuy nhiên, Wright đã có một cuộc trò chuyện với mục tiêu và để mất sự táo tợn, không còn khả năng thực hiện hợp đồng giết người. Do thiếu nền tảng tội phạm, các sát thủ “nghiệp dư” như Wright cũng ít khả năng dùng súng.
Loại thứ ba là sát thủ “đánh thuê” – nhóm đối tượng có kinh nghiệm, chắc chắn và có “nghề”. Theo giáo sư Wilson, mặc dù loại sát thủ này thường hoàn thành số hợp đồng lớn hơn bất kỳ dạng “đồng nghiệp” nào khác, nhưng chính môi liên hệ giữa chúng với thế giới ngầm ở một khu vực nhất định đã khiến chúng sa lưới. Cụ thể là, các sát thủ này thường bị bắt vì rò rỉ thông tin ở địa phương hoặc từ cộng đồng của chúng tới tai cảnh sát.
Cặp tội phạm Roger Vincent và David Smith là ví dụ điển hình cho loại sát thủ trên. Cả hai đã thủ tiêu một tên tội phạm khác theo lệnh của ông trùm năm 2000, nhưng nhanh chóng bị cảnh sát bắt giữ vì để rơi bằng chứng tại hiện trường và cơ quan điều tra đã nắm đủ thông tin mật báo để lần theo dấu vết của chúng.
Loại cuối cùng là “trùm sát thủ” hay sát thủ “bậc thầy”. Trong toàn bộ nghiên cứu của mình, giáo sư Wilson và các cộng sự không thể tìm ra bất kỳ trường hợp trùm sát thủ nào bị bắt. Dẫu vậy, họ có thể nhận diện công việc đáng sợ của nhóm đối tượng này.
Vụ sát hại trùm xã hội đen Frank McPhee ở Glasgow năm 2000 được coi là âm mưu hạ sát của một “trùm sát thủ”. McPhee bị giết hại bằng súng bắn tỉa ở bên ngoài nhà riêng trước sự chứng kiến của con trai. Vụ việc được miêu tả là “vụ thanh toán chuyên nghiệp nhất từng xảy ra ở Anh”.
Do chưa có sát thủ bậc thầy nào bị bắt nên rất khó để các nhà nghiên cứu đúc rút hồ sơ hoàn chỉnh về loại tội phạm “đâm thuê, chém mướn” này.