Sợ vợ thất vọng trong đêm tân hôn nên tôi đã bí mật giấu vợ dùng loại thuốc này để rồi gần nửa năm nay tôi không thể thoát được nó.
26 tuổi, tôi kết hôn với Lan, nàng là con gái bạn thân của bố. Vì là chỗ thâm giao nên chúng tôi không dám ăn cơm trước kẻng. Cả hai cùng phải cố gắng đợi đến ngày thành hôn mới được xúc tiến cảm xúc của mình.
Lan kém tôi hai tuổi, nàng vừa tốt nghiệp đại học, nàng là mẫu con gái nhẹ nhàng và hơi cổ hủ nên chuyện trai gái nàng cũng không thích vượt rào.
Trước khi cưới một tuần, tôi và đám bạn rủ nhau đi nhậu nhẹt, coi như tiệc chia tay đời độc thân của mình. Sau bữa nhậu, chúng tôi hơi phê nên dẫn nhau vào một quán karaoke giải trí.
Hết ca hai, đám bạn khích bác nhau rằng phải đi giải tỏa nỗi buồn đàn ông “đời tự do sắp hết, phải học trước để lấy kinh nghiệm sau này còn chiều vợ”. Đắn đo lúc lâu, tôi gật đầu đồng ý với đám bạn đi tìm của lạ.
Tôi luôn tự hào mình là trai tân xịn với bạn cùng trang lứa vậy mà lần đầu tiên của tôi lại với một cô gái mắt xanh, mỏ đỏ, tóc lò xo. Ban đầu nhìn cô ấy tôi cũng không thích nhưng bạn bè xô đẩy nên tôi gật gù cho qua cửa học hỏi.
Lần đầu tiên của mình, tôi phát hiện mình rất “yếu”. Vừa vào trận tuyến, chưa đầy 3 phút tôi đã “nhả đạn đầu hàng”. Trong khi đám bạn của tôi có hơi mem ngà ngà chúng có thể chiến đấu nửa giờ. Người phụ nữ kia tỏ vẻ thích thú vì ông khách hết tiền sớm.
Còn tôi chợt tỉnh nghĩ đến khả năng sinh lý của mình. Ngay hôm sau, tôi đã đến một phòng khám nam khoa để tiêm phòng bệnh xã hội và khám bệnh luôn.
Các bác sĩ làm test thử và phát hiện “cậu nhỏ” của tôi cương cứng được rất ngắn lại ỉu xìu. Sau khi thăm khám về đời sống tình dục, bác sĩ bảo tôi có thể bị rối loạn do tâm lý. Nếu ngày tân hôn, tâm lý tôi ổn định, không dùng rượu nhiều thì mọi thứ vẫn tốt.
Từ sau hôm đó, tôi vẫn ám ảnh chuyện “chưa đến chợ đã hết tiền” của mình. Tôi lên mạng tìm hiểu các câu chuyện về “yêu” cũng như chuyện “yếu” của quý ông.
Tôi lo sợ mình bị vợ chê yếu. Cả hai đều mong đợi đêm tân hôn ngọt ngào, nếu sự việc cứ diễn ra như hôm trước thì tôi rất xấu hổ.
Tôi chỉ dám gần vợ khi đã có thuốc. Ảnh minh họa |
Vừa lo đám cưới, tôi vừa lo cách khắc phục cho mình. Tôi đánh quả liều vào một cửa hàng hỏi mua thuốc hỗ trợ sinh lý.
Đêm tân hôn, khi vợ đi tắm, tôi đã tranh thủ mở vỉ thuốc ra uống liền lúc hai viên. Sau một thời gian tâm sự nhỏ to với nàng, chúng tôi vào cuộc trong hoan hỉ vì cả hai đều mong đợi và riêng tôi đã có thần dược hỗ trợ.
Hôm ấy, tôi và vợ kéo dài cuộc yêu được gần nửa giờ đồng hồ. Cả hai đều tràn trề hạnh phúc. Đến sáng, tôi muốn “chào buổi sáng” với vợ yêu và cậu nhỏ cũng ủng hộ. Tuy nhiên, cuộc yêu lúc này chỉ kéo dài được 3, 4 phút. Xấu hổ với vợ, tôi gãi đầu có thể do mệt mỏi từ hôm qua.
Từ sau hôm đó, ngày nào tôi cũng bí mật dùng thuốc để chiều vợ. Nếu tôi quên không uống hoặc chưa mua được thuốc thì tôi sẽ từ chối khéo vợ và không dám chạm vào cô ấy.
Gần nửa năm nay, tôi không thoát khỏi được những viên thuốc ấy. Mặc dù tôi biết nó rất hại cho sức khỏe nhưng thiếu nó tôi không còn tự tin về bản lĩnh đàn ông. Tôi còn rất trẻ, nếu vợ phát hiện ra chồng “có vấn đề” thì lúc đó tôi chỉ còn nước chui xuống đất.
Mấy hôm nay, chỗ ấy của tôi thường hay đau. Tôi cũng lo lắng có thể do thuốc gây ảnh hưởng ít nhiều nhưng thằng đàn ông đầy tự tin như tôi không dám đến bệnh viện khám.
Tôi không sợ bác sĩ phán tôi bị bệnh này hay bệnh khác nhưng cái “đàn ông” có vấn đề thì tôi lại rất sợ. Tôi phải làm gì bây giờ, có nên chia sẻ nỗi khổ khó nói này cho vợ mình không?
- Vũ Văn Hùng (Khương Đình, Hà Nội)