Hội chứng đau khu vực là một hiện trạng mạn tính phổ biến mà thường ảnh hưởng tới tay hoặc chân. Hiếm khi, hội chứng đau có thể ảnh hưởng các bộ phận khác của cơ thể.
-
1
Phương pháp điều trị và thuốc
Hội chứng đau khu vực có thể thuyên giảm nếu điều trị bắt đầu trong vòng vài tháng các triệu chứng đầu tiên. Thông thường, sẽ phải kết hợp các phương pháp điều trị khác nhau. Tùy từng trường hợp bệnh nhân mà có phương pháp điều trị cụ thể.
-
2
Dùng thuốc
Các thuốc kháng viêm không steroid (NSAIDs) như aspirin, ibuprofen và naproxen sodium có thể giảm đau và chống viêm. Trong một số trường hợp, bác sĩ có thể khuyên nên dùng thuốc theo toa. Ví dụ, thuốc chống trầm cảm, chẳng hạn như amitriptylin và thuốc chống co giật, như gabapentin được sử dụng để điều trị cơn đau mà bắt nguồn từ một dây thần kinh bị hư hỏng. Corticosteroid, chẳng hạn như prednisone có thể làm giảm viêm.
Các thuốc calcitonin. Opioid có thể là một lựa chọn khác. Được dùng với liều lượng thích hợp, có thể cung cấp kiểm soát đau chấp nhận được. Tuy nhiên, có thể không thích hợp nếu có tiền sử lạm dụng thuốc hoặc bệnh phổi.
Một số thuốc giảm đau, chẳng hạn như chất ức chế COX-2 có thể làm tăng nguy cơ đau tim và đột quỵ.
-
3
Một số liệu pháp khác
Áp dụng nhiệt và lạnh có thể làm giảm sưng và ra mồ hôi.
Nhiều loại kem có sẵn có thể làm giảm quá mẫn cảm, chẳng hạn như lidocain hoặc kết hợp ketamine, clonidine và amitriptylin.
Vật lý trị liệu: nhẹ nhàng, hướng dẫn thực hiện các chi bị ảnh hưởng có thể cải thiện tầm vận động và sức mạnh.
Thuốc chẹn kinh giao cảm: tiêm thuốc tê để chặn các sợi dây thần kinh bị ảnh hưởng đau có thể làm giảm đau ở một số người.
Điện kích thích thần kinh: đau mạn tính đôi khi được nới lỏng bằng cách áp dụng xung điện đến dây thần kinh.
Phản hồi sinh học: trong một số trường hợp, các kỹ thuật tập phản hồi sinh học có thể có tác dụng. Trong phản hồi sinh học, tập để trở thành ý thức hơn về cơ thể để có thể thư giãn cơ thể và giảm đau.
Kích thích tủy sống: bác sĩ chèn điện cực nhỏ dọc theo cột sống, do đó sẽ có một nguồn điện nhỏ kích thích tủy sống trong giảm đau.
-
4
Đối phó và hỗ trợ
Sống với một tình trạng đau mạn tính có thể là thử thách, đặc biệt là khi xảy ra với hội chứng đau khu vực phức tạp, người thân và gia đình có thể không tin cảm giác đau nhiều như mô tả. Chia sẻ thông tin từ các nguồn đáng tin cậy về hội chứng đau khu vực với những người thân để giúp họ hiểu những gì đang trải qua.
Bệnh nhân bị hội chứng đau khu vực nên: duy trì hoạt động bình thường hằng ngày là tốt nhất có thể; tự mình bước đi lại; hãy kết nối với bạn bè và gia đình; tiếp tục theo đuổi sở thích mà thưởng thức và có thể làm được. Nếu hội chứng đau khu vực gây khó khăn làm những điều thích, hãy hỏi bác sĩ về những cách để vượt qua trở ngại xung quanh. Hãy ghi nhớ rằng sức khỏe thể chất có thể trực tiếp ảnh hưởng đến sức khỏe tâm thần. Từ chối, tức giận và thất vọng là phổ biến với các bệnh mạn tính. Đôi khi, có thể cần thêm các công cụ để đối phó với những cảm xúc. Chuyên nghiệp bao gồm trị liệu hành vi hay tâm lý học có thể giúp đặt những điều trong quan điểm. Họ cũng có thể dạy cho kỹ năng đối phó bao gồm các kỹ thuật thư giãn. Hãy gia nhập một nhóm hỗ trợ, nơi có thể chia sẻ kinh nghiệm và cảm xúc với người khác là một cách tiếp cận tốt. Hãy hỏi bác sĩ những gì các nhóm hỗ trợ có sẵn trong cộng đồng.
-
5
Biện pháp phòng chống
Các biện pháp sau đây có thể giúp giảm nguy cơ mắc hội chứng đau khu vực:Bổ sung vitamin C sau khi gãy xương cổ tay: Nghiên cứu cho thấy, những người bổ sung vitamin C hằng ngày sau khi gãy xương cổ tay có nguy cơ thấp hơn hội chứng đau khu vực so với người không dùng vitamin C.
Vận động sớm sau khi đột quỵ: Một số nghiên cứu cho thấy, những người ra khỏi giường và đi bộ xung quanh ngay sau khi đột quỵ, giảm bớt nguy cơ của hội chứng đau khu vực.