Khi chồng “lãng phí”
Tiếng chuông đổ dồn giữa trưa, ông Hường ra mở cổng thấy bà vợ khệ lệ túi xách, lại còn có thêm nhân viên nhà hàng chở theo thùng đồ lớn. “Làm gì mà bà về muộn thế, lại nhiều đồ thế kia”, ông hỏi vẻ khó chịu. Bà vẫn toe toét miệng hoa: “Tôi đi mua đồ, tiện đến thì mua luôn”. Chàng trai trẻ bưng thùng đồ vào còn nói “mát” thêm: “Chị chọn hàng khéo quá, không phải ai cũng sành điệu được như vậy, chị chủ của em khen chị mãi đấy, chứ ai nhiệt tình giữa trưa thế được”. Bà vợ ông được thế càng “tít mắt”.
Ông ngồi nghiêm nghị trên tràng kỷ, làu bàu: “Để đồ chíp hôi nó gọi là chị mà nghe được, nó cũng biết nghệ thuật nịnh đấy nhỉ, vờ nói thầm còn cố cho người ta nghe thấy?”. Bà lật ngay đám quần áo, lấy từng chiếc lên ướm rồi xoay trước gương: “Nó thật thà đấy chứ, ông thấy mấy đồ này đẹp không, tôi mua cả cho ông đấy, ông ra thử luôn nhé”.
Bà kéo ông tới thì ông khoát tay: “Đi từ sáng, giờ đã trưa muộn rồi bà không mệt à. Bà mua về thì đi mặc, tôi không cần”. Mặc ông bỏ lên gác, bà vừa ngân nga vài câu hát vừa lần lượt thử từng bộ đồ mới mua, lại í ới điện thoại cho con gái và mấy bà bạn sang ngắm. Chiều chưa xuống, ông đã không chịu nổi tiếng ồn dưới nhà. Đi xuống ông thấy bà mở nhạc, vẫn xoay chân diễn với đống quần áo mới mua: “Bà không biết mệt à”? Bà nguýt dài một cái rồi thu dọn tất cả lại.
Ông bực mình bỏ đi, rủ mấy ông bạn tập dưỡng sinh. Mấy ông bạn ông bông đùa, sao không rủ cả bà nhà đi tập cùng. Ông thở dài, đôi khi lẩm bẩm: “Bà ấy bảo đã già đâu mà tập dưỡng sinh, bà ấy đi tập aerobic, Yoga ở trung tâm thôi”. Có lần, ông nghe họ xì xầm sau lưng: “Ông này đúng là lúc trẻ thì “tham ô” về già lại “lãng phí”.
Khi 40 tuổi, ông li dị và kết hôn với cô vợ ngoài đôi mươi. Ngày ấy đám bạn ghen tuông châm trọc ông ham vợ trẻ. Cuộc hôn nhân lần thứ hai đã mang lại cho ông nhiều hãnh diện, vợ trẻ, xinh đẹp, hoạt bát. Cô vợ trẻ cũng “đẹp mặt” vì chồng thành đạt, chín chắn, đúng nghĩa là giường cột vững chắc cho gia đình, vợ con. Giờ ông tự ngậm ngùi “tại vợ trẻ đấy”.
Ông khó chịu, chướng mắt vì thấy bà dở tính, nhí nhảnh. Bà thích nghe mấy đứa váy ngắn chân dài đi tiếp thị đủ các loại mỹ phẩm, cà kê với chúng, bùi tai và mua nhiều đồ. Mái tóc đang thẳng, đen, bà đi làm xoăn như cây mì tôm, nhuộm hung hung hạt dẻ như Hàn Quốc.
Ông phê bình cái cổ áo của bà xẻ hơi rộng thì bà nguýt ông lạc hậu, già cỗi. Hai vợ chồng có một tivi, tối nào bà cũng tranh xem phim tình cảm ướt át. Ông không đồng ý xem thì bà tỏ ra dỗi hờn. Đoạn lâm li bi đát, bà còn nhỏ nước mắt theo phim. Ông chịu không nổi nên bỏ ra phòng khách ngủ. Giật mình nhất là có đêm ông tỉnh giấc thấy bà đang xem phim sex. Ông lắc đầu, già rồi dở chứng ăn chơi lố lăng, sa sút.
Bà thì tấm tức khóc với con: “Cả thời tuổi trẻ, tao dành cho ông ấy, chấp nhận là vợ hai, ngỡ được ông chiều chuộng. Đúng là ông “khốt”, tao ra đường vẫn đầy người theo đấy, ông ấy mà cứ như bô lão, tao đi luôn. Sao ông ấy không tự hỏi vì sao…”.
Con gái hiểu tâm lí của mẹ, đôi khi cũng thấy phiền nhưng lại nhẹ nhàng khuyên bố nắm được “quy luật tâm lí” này. Cuộc đời ai không tiếc mùa xuân, vậy mà có những khi xuân về mà người được thưởng xuân cứ lạc chân về mùa thu. Không biết ông có hiểu lời con cái khuyên mà hiểu cho bà?
Ảnh minh họa |
Lúc vợ “tắt lửa lòng”
Chẳng phải chỉ có những người phụ nữ như bà Hường mới bỗng dưng trẻ trung. Không ít người người đàn ông tự dưng làm đỏm, xum xoe “em út”. Nghe xóm làng xì xào chồng qua lại với người đàn bà khác, bà Minh rươm rướm nước mắt. Lòng bà thắt nghẹn nhưng chỉ nói nhỏ với chồng: “Ông làm gì ở ngoài, từ lâu tôi không chì chiết nhưng hãy vì con, đừng lộ liễu để con cái xấu hổ”. Đôi khi bà tủi hờn nghe ông nói: “Vợ ông Hường ấy, vẫn còn đỏm dáng ghê, kém mẹ nó có hai tuổi chứ mấy”. Từ ngày bà bị bệnh tật ốm đau liên miên, người gầy như xác ve, bà ngậm ngùi lặng lẽ
như cam chịu một thỏa hiệp để ông đi “ăn bánh trả tiền”. Bà tủi thân lắm nhưng dẫu sao ông biết đường về nhà, vẫn chăm lo cho con, cũng biết thuốc thang cho bà. Nghĩa vợ chồng còn đó, bà biết “chuyện ấy” thì lòng bà đã nguội, muốn “trùng tu” để “sánh bước” cùng chồng nhưng bà ngậm ngùi đầu hàng bệnh tật.
Cùng ngõ với bà Minh, bà Thu biết chuyện thì xui tai: “Bà để thế thì “thả cửa” à, dạo này tôi cũng hay phải đề phòng chồng, ngày trẻ không chim chuột gì, thế mà dạo này cũng nhiều đổi thay điệu đà lắm”. Ông Tuấn chồng bà Thu dạo này có vẻ ăn diện hơn nhiều, da dẻ hồng hào, phương phi hơn. Do vậy, bà Thu càng nghi ngờ.
Hôm trước, vừa về đầu ngõ, bà đã thấy ông xởi lởi, “xắn tay” giúp chị bán nước ngoài vỉa hè. “Gớm không lẽ tự dưng ông ấy galăng thế”, mọi dấu hiệu bà đều nên nghi ngờ cho chắc. Hôm trước con gái dẫn bạn về chơi, ông đang mặc quần ngắn ngồi dưới nhà bỗng dưng lên gác thay ngay quần áo chỉnh tề.
Ngày trước ông vẫn coi chúng là con nít, vậy mà lần này ông nói: “Chúng nó lớn rồi, là khách thì mình nên lịch sự chứ”. Đã thế ông ngồi tiếp chuyện chúng nó vui vẻ. Mấy đứa còn khen ông nói hay và duyên nữa, ông cười hãnh diện. Bà nghĩ thế này khi ông đi dạy đám sinh viên trẻ, không cẩn thận sinh chuyện không biết chừng. Bà đâm ra khó chịu với những thay đổi của chồng.
Hôm trước ông chuẩn bị đi đám cưới đứa học trò mà thay đồ mấy lần, chọn cà vạt sặc sỡ. Bà càu nhàu thì ông nói: “Ở đó toàn đám học trò cũ, chúng nó trẻ, mình trông già quá thì “lạc loài”. Bà nghiêm nghị: “Ông cũng phải biết tuổi của mình chứ, ra dáng cho đám con nít nó biết tôn trọng”. Ông đùng đùng bỏ đi.
Bà càng “sốt ruột” nghĩ ông có bồ mới đỏm dáng như vậy. Bà cũng theo dõi nhưng chẳng có manh mối nào rõ ràng. Hôm sinh nhật bà ông còn mua hoa to về tặng. Đúng 15 năm rồi bà mới nhận lại quà sinh nhật từ ông, bà ngạc nhiên lại lo lắng, người ta hay nói đàn ông mà tốt bất thường dễ là dấu hiệu làm gì có lỗi với vợ con. Nhưng lạ, ông lại có nhu cầu “chuyện ấy” nhiều hơn, nếu ngoại tình thì ông ấy đã “đổ” hết ở ngoài chứ đòi hỏi vợ già làm gì.
Vừa vui vì lòng chung thủy của chồng nhưng bà lại lo mình đã “tắt lửa lòng”. Lúc này bà mới hiểu những thay đổi của chồng mang lại luồng gió mới cho đời sống vợ chồng. Bà tự hú hòa mình: “Mình mà cứ nghi ngờ, giễu ông ấy điệu đà có khi ông ấy “đi” thật”. Con cái cũng hay nhắc khéo bà: “Trông ba ngày càng trẻ ra, mẹ thì già nhanh quá, mẹ phải tu sửa đi…”. Nhìn sang hàng xóm, bà thấy thầm ngưỡng mộ bà Hường, thương cảm cách giữ “mái nhà” của bà Minh, rồi lại nhìn mình như vội vàng cho dự định mới…
Nguồn: Theo suckhoegiadinh
Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.