Tôi lấy chồng mới chỉ được 1 năm, khi đó cả hai vợ chồng đều đã có công ăn việc làm ổn định thì mới bắt đầu tiến tới hôn nhân. Vì lấy nhau khá sớm nên hai vợ chồng cùng thống nhất khoảng 3 năm nữa có con sẽ đẹp còn bây giờ chúng tôi sẽ tận hưởng cuộc sống hôn nhân mặn nồng trước đã.
Tôi cũng vui vẻ đồng ý và thực sự chưa muốn có con bây giờ nên có bị bố mẹ kêu la thì chúng tôi vẫn quyết tâm “không sinh con”.
Khoảng thời gian 3 tháng đầu là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của hai vợ chồng. Sáng ra đi ăn xong rồi mới đưa nhau đi làm. Chồng đưa vợ tới cơ quan rồi mới bắt đầu đến công ty làm việc. Chiều về chồng lại qua đón vợ về rồi hai đứa cùng phụ giúp nhau nấu ăn. Cuối tuần rảnh rỗi chúng tôi sẽ về thăm gia đình hai bên hoặc hai đứa đi ra ngoại thành dã ngoại với nhau. Đó là khoảng thời gian êm đềm và hạnh phúc nhất của chúng tôi. Chồng tôi cũng rất chiều và chăm vợ hết mực. Ai ai cũng ngưỡng mộ hạnh phúc gia đình của mình khiến tôi vừa vui vừa xen lẫn niềm tự hào.
Chúng tôi đã có khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau.
Nhưng thời gian chúng tôi dành cho nhau bắt đầu thưa dần khi công ty chồng tôi nhận thêm những dự án mới. Chồng tôi làm bên mảng kĩ thuật nên bắt buộc phải chạy theo và đảm bảo tiến độ công việc cho công ty. Tần suất anh phải đi về muộn cũng nhiều hơn. Từ đó, hai vợ chồng bắt đầu tách riêng không đi làm cùng nhau nữa vì tôi bao giờ cũng được về sớm hơn chồng.
Có những hôm tôi nấu ăn xong, ngồi lướt web, đợi anh đến 11h đêm thì mới thấy anh về đến nhà. Bấy giờ không còn cảnh vợ chồng tít ta tíu tít vừa nấu ăn vừa trêu đùa nhau nữa. Tôi cũng chán phải đợi chồng về mỗi tối nên thỉnh thoảng vẫn rủ bạn bè đi cà phê, tụ tập với nhau.
Và tôi gặp anh đi cùng với một vài người trong nhóm bạn. Anh chủ động làm quen với tôi. Tôi thì vô tư nghĩ rằng là bạn bè chung thì chẳng có gì đáng lo ngại. Sau hôm đó, anh nhắn tin và trò chuyện cùng tôi mỗi buổi tối khi tôi rảnh rỗi. Anh nói chuyện rất hài hước nhưng lại ẩn chứa nhiều sâu xa, ý nghĩa. Lâu dần tôi đã quen với cách nói chuyện của anh và cảm thấy nhớ nhung bồn chồn khi anh bận gì đó mà không nhắn tin cho tôi. Y như rằng tôi sẽ chủ động nhắn trước cho anh.
Chúng tôi đã dành cho nhau những buổi hẹn hò tách riêng mà không đi chung với đám bạn nữa. Ở bên anh thực sự tôi thấy rất thoải mái và vui vẻ. Tôi quên khuấy mất người chồng của tôi đang làm việc mệt mỏi ở công ty. Anh sớm ngỏ lời với tôi mặc dù biết tôi đã có chồng. Khi tôi từ chối anh thì anh nói rằng: “Anh biết em có chồng, em còn phải dành thời gian cho chồng, nhưng em có thể dành chút thời gian bận rộn của em dành cho anh không?”. Tôi nghĩ điều đó thì quá là bình thường, mình đâu có đi quá giới hạn đâu mà phải lo nên tôi cũng đồng ý với anh.
Một tối, hai chúng tôi hẹn nhau ở một quán cà phê khá xa. Quán cà phê đó khá tĩnh mịch với bản nhạc trầm lắng, dịu dàng và ấm cún. Hai chúng tôi chọn một góc cửa sổ nhìn ra ngoài đường ngắm cảnh. Khi chúng tôi ngồi nói chuyện được khoảng 30 phút bất chợt tôi nhìn thấy đối diện bên cổng một khách sạn lớn là chồng tôi dắt một cô gái trẻ đi ra. Hai người đó còn hôn nhau thắm thiết trước cổng khách sạn rồi mới leo lên xe phóng vút đi.
Tôi bắt gặp anh tay trong tay với một cô gái khác.
Tôi thử gọi điện cho bạn của anh thì biết được, công ty chồng đã kết thúc dự án đó hơn một tháng rồi. Hóa ra bấy lâu nay chồng tôi thường xuyên đi về muộn là đi cặp với tình nhân. Anh chẳng màng đến chuyện vợ ở nhà như thế nào? Có ở nhà đợi chồng về không?
Tôi cũng không biết nên nói sao với chồng. Bởi thực sự ngoài anh ra thì tôi vẫn hẹn hò với người khác. Tôi làm sao lên án anh được khi nhìn thấy anh trơ trẽn lên giường với gái trẻ.
Tôi không muốn nhìn thấy bộ mắt giả dối hạnh phúc của chồng nữa. Liệu tôi có nên ly hôn mà đến với người tình hay không khi cả hai vợ chồng đều đang sống trong sự lừa dối? Bởi việc ông ăn chả, bà ăn nem không chóng thì chày cũng lòi mặt ra.
Nguồn: Theo pnn
Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.