Giang hồ đình đám Hà thành chết trong nghĩa địa vì sốc ma túy
Theo Pháp luật TP.HCM, khi huênh hoang những câu chuyện về giới giang hồ, Nguyễn Văn Dũng (tức Dũng “con”, SN 1960, ngụ phố Ô Đống Mác, quận Hai Bà Trưng) thường tự nhận mình là kẻ quen biết rộng, có nhiều huynh đệ ở khắp các quận, huyện Hà Thành.
Giới giang hồ cũng phải công nhận, thời còn trẻ, Dũng “con” quen nhiều, biết rộng. Đầu những năm 1980, du đãng khu vực quận Hai Bà Trưng ai cũng biết băng nhóm trong đó có Dũng “con”. Tạiđại bản doanh ở vườn hoa Patx-tơ, mỗi lần tụ tập, họ luôn có “quân số” khoảng 40 người.
Hoành hành phạm tội được một thời gian, băng nhóm của Dũng “con” cũng đến lúc phải trả giá. Trong một đợt ra quân truy quét, cảnh sát đã tóm gọn hơn chục kẻ có máu mặt nhất trong nhóm. Chỉ có một gã đàn anh, đánh hơi được nguy hiểm, kịp kéo theo đại ca giang hồ Dũng “con” bỏ trốn.
Việc lần theo dấu vết của hai gã giang hồ khiến cảnh sát gặp vô vàn khó khăn. Dũng “con” quen quá rộng, cứ “lẩn như trạch”, vừa ở quận này, thoắt cái đã mất hút sang huyện khác. Mãi đến gần Tết Âm lịch năm 1986, gã mới bị lộ khi một mình tìm về thăm nhà.
Với nhiều tội danh, Dũng phải trả giá bằng bản án 8 năm tù. Sau quãng thời gian trả giá, trở về xã hội, Dũng tiếp tục dấn sâu vào con đường tội lỗi. Không còn đám chiến hữu đông đảo như ngày nào, nhưng đổi lại, quan hệ rộng với du đãng giúp gã nhanh chóng lấy lại thanh thế.
Dũng quy tụ khoảng hơn chục đàn em, xuống khu vực cảng Phà Đen (quận Hai Bà Trưng) để tranh chấp quyền bảo kê “bến bãi”. Cứ thế, nhích từng bước một, Dũng dần ngoi lên vị trí một “đầu lĩnh” của khu vực cảng. Cũng từ đây, hắn bắt đầu dính vào ma túy.
Dù số má đến đâu, khôn ngoan cỡ nào, những du đãng nghiện ngập đều bị chính những kẻ đồng nghiệp với mình tẩy chay. Bởi khi dính vào “cái chết trắng”, vì những đòi hỏi không bao giờ thỏa mãn, sớm hay muộn, kẻ nghiện ngập cũng thành xấu tính. Dũng cũng không tránh khỏi quy luật đó.
Thường xuyên bị đàn anh ăn chặn, đám đàn em dần tản mác. Những đại ca trước đây thường ra tay che chở, giờ nhìn Dũng bê tha vì cơn nghiện, cũng chán nản quay lưng. Đàn anh không giúp, đàn em chẳng còn còn, gã nhanh chóng bị “đánh bật” khỏi vị trí béo bở trong cảng. Song, Dũng vẫn chưa chịu nhận ra sai lầm chết người của mình. Nhiều dân du đãng kể lại, từ khoảng năm 1998, gã bắt đầu lang thang khắp các xó xỉnh, tìm bạn bè để… ăn chực.
Không còn đâu Dũng “con” số má ngày nào trong băng nhóm 40 du đãng. Gã bệ rạc, luôn bị cơn đói thuốc hành hạ đến không ra hồn người.
Thời điểm này, Dũng nghiện ngày càng nặng, từ hút đã chuyển sang “chích”. Gã chỉ trông chờ vào đám bạn nghiện thỉnh thoảng tạt qua cho “chích” chung, mà đa phần là “sái” ma túy. Khoảng cuối năm 2000, một hôm Dũng được đám bạn nghiện rủ đi rồi không thấy trở về. Cha mẹ gã nghĩ con mình lại quen thói giang hồ, bỏ đi chơi lang thang nên cũng không mấy để tâm.
Vài ngày sau, có người báo tin, phát hiện gã đã chết cứng tại một nghĩa địa hoang vắng thuộc khu vực Thanh Trì. Khám nghiệm tử thi cho thấy Dũng “con” tử vong vì “sốc” ma túy.
Một số giang hồ có kinh nghiệm cho biết, trong trường hợp bị sốc thuốc, nếu những người bạn nghiện bình tĩnh cấp cứu, ví dụ tác động mạnh vào vùng tim, thì nạn nhân vẫn có cơ sống sót. Dũng “con” chết vì khi bị sốc thuốc, đám bạn gã sợ vạ lây đã nhẫn tâm bỏ mặc.
Đại ca giang hồ cùng thời Năm Cam tự sát trong tù vì bị vợ phản bội
Phước Nhám là tên lưu manh giang hồ cùng thời Năm Cam, ở quận 4, TP.HCM, tuy nhỏ con nhưng rất lì lợm và ăn cơm tù nhiều không kể hết.
Theo Đại lộ, Phước Nhám cầm đầu một băng trộm xe khét tiếng ở quận 4 và quận 1 gồm: Phước Nhám, Năm Điên, Tiến Chó, Thảo Chó, Đức Ngọng, Chó Đen, Minh Nẫu, Hùng Sữa.
Nhắc đến Phước Nhám, những tên giang hồ cùng thời như Lộc Lì, Út Dẹp, Ba Vá, Lai Em, ngay cả Năm Cam cũng biết đến và có chút kiêng nể.
Vốn đang là một tên giang hồ có chỗ đứng trong giới nhưng bỗng nhiên một ngày Phước quay ngoắt, quyết định “gác kiếm” để trở về là người lương thiện, tu chí làm ăn kiếm sống. Mọi người không thể hiểu lý do tại sao và cho rằng người này chỉ nói chơi nhưng sau đó mới biết Phước đã bị vướng vào lưới tình.
Người con gái khiến Phước Nhám quay đầu là chị gái của một tên đàn em có tên Tí “bánh tráng”. Cô gái tên H. về làm vợ Phước Nhám do đứa em trai mai mối. Quyết định làm lại cuộc đời, về thuê nhà ở khu vực chùa Bà Đầm, Phú Nhuận, Phước cắt đứt toàn bộ mối liên hệ với giang hồ.
Từ khi Phước có vợ, giang hồ biến mất một Phước Nhám sừng sỏ khắp các quận huyện. Đến nỗi, ngay cả công an nơi Phước Nhám ở ngày xưa cũng hết sức ngạc nhiên và không thể không vui mừng.
Má Nguyệt, một bà má nuôi giang hồ cộm cán trong đó có cả Phước tuyên bố: “Thằng nào đến rủ Phước Nhám khoác lại áo giang hồ, thằng đó đừng nhìn má Nguyệt…”.
Kinh qua hàng loạt nghề khác nhau, kể cả buôn đồ phế liệu, cuối cùng Phước dừng lại ở nghề buôn bán băng, đĩa ca nhạc ở vùng chùa Bà Đầm – Phú Nhuận.
Đột nhiên, Phước bị bắt và bị đi tù. Nguyên nhân không phải vì “ngựa quen đường cũ”, gây ra tội lỗi gì mà vì những gì Phước đã gây ra khi xưa.
Chuyện xảy ra khi Lê Chí Minh (tức Minh Nẫu, SN 1972), kẻ cầm đầu băng nhóm xã hội đen chuyên trộm xe, bảo kê các bến xe ở quận 12 TP.HCM bị bắt. Minh Nẫu sau đó đã bị một gã có biệt danh Chó Đen đâm chết tại hẻm Quốc Thanh vì khai báo toàn bộ đồng bọn trước kia, trong đó có cả Phước.
Sau khi bị bắt, để lấy công chuộc tội, hắn liền khai hàng loạt vụ trộm xe khác trong quá khứ mà có hàng chục vụ Phước Nhám thực hiện…
Lúc nhận được bản cáo trạng trước ngày hầu tòa với mức án có thể đến hơn chục năm thì người ta thấy tần suất thăm chồng của vợ Phước giảm dần đi. Ở trong tù hơn 1 năm không còn nhận được sự quan tâm, thăm hỏi của vợ, Phước Nhám đã dần thay đổi tính nết, không còn vui vẻ như trước nữa.
Sự thật đắng cay đẩy cuộc đời gã vào đường cùng khi một phạm nhân ở gần nhà Phước nhập trại và thông báo cho gã một tin buồn.
Phạm nhân này nói, khi Phước vừa bị bắt, có một người đàn ông đã giúp đỡ vợ Phước từ tài chính đến việc thăm nuôi chồng. Người đàn ông này còn giúp vợ Phước nhập hộ khẩu và đưa con về nhà ngoại nuôi. Khi Phước nhận cáo trạng cũng là lúc vợ gã về ở chung với người ta.
Tung hoành ngang dọc là vậy, nhưng sau khi nghe tin sét đánh, không biết trong lòng gã nổi sóng thế nào nhưng bên ngoài mặt Phước vẫn lạnh tanh, chỉ có điều mắt hằn lên những tia đỏ dữ tợn.
Ngày hôm sau, gã bắt đầu quay lại con người của một tên giang hồ xưa kia khi lợi dụng cán bộ quản giáo sơ hở lúc phát cơm, Phước nhào ra ngoài chụp lấy ổ khóa lao sang phòng 17BC. Gã tông cửa xông vào nện cật lực vào mặt Tuấn Sốt Rét, một đại ca giang hồ cộm cán vùng Bình Thạch vì trước đó tên này đã từng xúc phạm Phước Nhám.
Sau vụ việc này, Phước bị kỷ luật chuyển sang khu khác tối tăm hơn. Tuy nhiên, bất kỳ phạm nhân nào được đưa vào giam chung đều bị gã “dằn mặt”, gây gổ, đánh nhau. Sau nhiều vụ quậy phá trại giam, Phước đã bị ban chỉ huy trại cho giam một mình.
Nguồn: Theo Một thế giới
Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.