Tôi năm nay đã 29 tuổi và vừa mới kết hôn được 2 năm nay. Hiện vợ chồng tôi đã có con gái 9 tháng tuổi. Trước đây khi yêu, tôi trân trọng vợ tôi bao nhiêu thì giờ đây tôi thấy sợ về vợ xấu tính bấy nhiêu. Nói ra mọi người sẽ bảo tôi sao lại chê ỏng chê eo vợ mình thế. Nhưng thật sự, tôi đã mất hết tình cảm tốt đẹp của mình dành cho vợ kể từ sau cưới.
Khi vợ chồng tôi còn yêu, dù hình thức bên ngoài của vợ tôi bình thường, nhưng lúc ấy tôi vẫn thấy em rất đáng yêu. Bởi vì tính cách của vợ tôi khá thẳng thắn, nhẹ nhàng và tâm lý. Đặc biệt, tôi mê mẩn vợ bởi những món ăn cô ấy nấu cho tôi ăn và những món quà handmade vợ tôi tự làm. Có một người vợ hình thức trung bình song khéo léo như thế, tôi thấy mình vẫn hạnh phúc và hãnh diện với các bạn bè.
Song từ khi chúng tôi kết hôn, nhất là từ khi có con, vợ tôi ngày càng xấu tính với chồng. Điều này khiến tôi ngày một ngán ngẩm với vợ theo cấp số nhân.
Trước hết, về hình thức của vợ tôi ngày một xấu xí. Nhất là từ khi sinh con xong, cô ấy sồ sề kinh khủng. Ăn mặc thì lôi thôi luộm thuộm, không bộ nào ra bộ nào. Trong khi cô ấy cũng đâu có mức bận rộn tối mắt tối mũi. Vì chúng tôi ở cùng bố mẹ tôi. Mà bố mẹ tôi thì vẫn còn khỏe nên hàng ngày họ đỡ đần chăm cháu chu đáo. Vợ tôi đi làm về là chỉ việc lo cơm nước. Sau đó dọn dẹp và cho con uống sữa rồi đi ngủ. Thế mà vợ tôi cứ làm gì cũng lẩn mẩn, chậm chạp nên mất nhiều thời gian. Trong khi xấu vẫn hoàn xấu và lôi thôi vẫn hoàn lôi thôi.
Từ khi sinh con xong, cô ấy sồ sề nhìn phát gớm. Ăn mặc thì lôi thôi luộm thuộm
Từ ngày có bầu đến giờ, tôi không bao giờ thấy vợ trang điểm cho xinh lên hay mua váy áo tung xòe như mọi phụ nữ khác. Tôi bảo em, lương 2 vợ chồng làm ra mỗi tháng cũng khá thoải mái (được 30 triệu/tháng) nên em cứ để dành 1-2 triệu mua sắm cho bản thân như làm đẹp, mua áo quần. Song vợ tôi cứ gạt đi bảo: Giờ có chồng rồi, ăn mặc thế nào chả được. Chính cái tâm lý đó nên khi đi đâu với chồng, vợ tôi chẳng có lấy 1 bộ quần áo đẹp hẳn để diện. Nhìn cô ấy cứ lu mờ đi so với những người vợ của các ông chồng khác mà lâu dần tôi cũng chẳng có hứng thú rủ vợ đi đâu nữa.
Hình thức của vợ thì đã xuống cấp thảm hại rồi, tính cách của vợ tôi còn xấu tính đến mức không bút nào tả được. Lấy chồng xong, lương của tôi, em đòi phải chuyển khoản hết vào tài khoản của vợ. Tôi nghĩ, chi tiêu trong nhà cũng nên thu về 1 mối. Hơn nữa, vợ sẽ có cách chi tiêu tiết kiệm hơn cánh đàn ông chúng tôi. Vậy là mỗi tháng có lương về, tôi chuyển khoản sạch sẽ tiền lương của mình vào tài khoản của vợ.
Song điều đáng nói là, mỗi tháng vợ tôi chỉ để cho tôi khoảng 600 ngàn cho chi tiêu cá nhân (tiền đó bao gồm 300 ngàn tiền xăng xe, 300 ngàn tiền ăn trưa). Với số tiền chi tiêu eo hẹp này, tôi chi tiêu chỉ đúng như vậy. Nếu có phát sinh thì tôi tự lo, trong khi tôi nào có khoản thêm nếm nào khác.
Hình thức của vợ đã xuống cấp trầm trọng
Do đó, cứ ngày nào đi trên đường đến công ty, nói ra thì các bạn bảo tôi là thằng hèn. Nhưng thật sự, đi đến công ty hay đi ra đường, tôi chỉ sợ gặp bạn bè mời cà phê. Bởi dù chỉ mời bạn 1 cốc cà phê tôi cũng không có tiền. Do đó, tôi luôn phải từ chối những buổi tụ tập cà phê cùng mọi người với lý do bận. Song thực ra lý do quá phũ là tôi bị vợ trấn lột hết tiền trong túi, làm gì có tiền mà mời bạn cà phê hay bữa trưa nào.
Nhiều lần tôi ý kiến với vợ xấu tính phải để cho tôi ít nhất 1 triệu tiền tiêu pha mỗi tháng thì em nói luôn là không được. Em bảo: “Trăm thứ phải chi tiêu nên phải tiết kiệm phòng lúc ốm đau mới yên tâm”. Hơn nữa em còn nói: “Nếu bọn anh muốn tụ tập ăn uống hay uống cà phê, anh cứ đưa bạn về nhà em làm còn ngon hơn ở hàng mà rẻ”. Vợ nói vậy thì tôi cũng đến nước bó tay với vợ.
Tôi còn kinh hãi nhất ở vợ tính xấu kinh điển mà cô ấy thường áp dụng sau. Đó là mỗi khi vợ chồng tôi có chuyện gì đó cãi nhau do bất đồng quan điểm. Vì ở chung nhà nên em luôn biết cách lôi kéo bố mẹ chồng đứng về phía mình một cách thái quá. Có hôm vợ chồng tức nhau vụ cỏn con, ở trên tầng 2 em cứ nằm lăn ra khóc lóc ăn vạ. Rồi em kêu gào lên là bị chồng đánh, chồng chửi, chồng coi thường.
Bố mẹ tôi thấy vợ tôi bù lu bù loa lên như vậy nên chạy vội lên phòng hỏi han con dâu. Thấy bố mẹ chồng lên, vợ tôi càng giả bộ được thể y như thật. Vậy là ba máu sáu cơn, xót con dâu, nghĩ con dâu bị con trai bắt nạt nên bố mẹ tôi “xử ngay” con trai mình.
Nhiều lúc tôi nằm nghĩ, sao vợ tôi lại dần trở nên xấu toàn diện như thế chứ?
Gần 30 tuổi đầu mà tôi còn bị bố mẹ thiết quân luật bắt nằm ra sàn nhà và cầm roi đánh vào mông. Vừa đánh, mẹ chồng tôi còn vừa lầm bầm bảo: “Đánh cho chừa cái tội ăn hiếp vợ. Từ ngày lấy vợ đâm xấu tính”. Nhìn thấy tôi bị bố mẹ chồng đánh như vậy, vợ tôi càng tỏ vẻ ấm ức rồi có lúc còn lén cười. Tôi thì rơi vào cảnh tình ngay lí gian mà không làm gì được cũng như thanh minh chẳng ai tin.
Nhiều lúc tôi nằm nghĩ, sao vợ tôi lại dần trở nên xấu xa toàn diện như thế chứ? Là lỗi do tôi đã làm vợ bị thay đổi chóng mặt như vậy hay do bản chất cô ấy đã thế? Mới có 2 năm sống cùng vợ mà tôi ngán ngẩm quá. Một người vợ vừa xấu tính vừa xấu xí như thế thử hỏi có đáng để tôi “thanh lý” gấp không?
Nguồn: Theo phununet
Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.