“Chú… à… anh… anh tạm tha cho em!”

“Chú… à… anh… anh tạm tha cho em!”
Mở đầu câu chuyện bi hài của mình, chị H.T (Đống Đa – Hà Nội) bộc bạch rằng vốn dĩ chị là một người có “máu nhột” bẩm sinh. Hễ ai đụng vào người chị thì dù chỉ là lướt qua thôi cũng khiến chị rùng mình và co rúm người lại. Chị cho biết, ngày chị và chồng hiện tại còn đang trong giai đoạn tìm hiểu, quan niệm về tình dục trước hôn nhân vẫn khá khắt khe. Do đó, khi hẹn hò, hai anh chị ngoài việc hôn má và cầm nắm tay thì “vượt rào” là chuyện “không tưởng”. Mọi sự dâng hiến đều phải “để dành cho đêm tân hôn”. Cũng chính vì thế nên dẫu rất hiểu sự nhạy cảm của cơ thể mình nhưng chị H.T không thể tránh khỏi đêm tân hôn chật vật chỉ vì khi anh cứ đụng đến người là chị lại cười rũ rượi.
Đỏ mặt kể lại đêm tân hôn từ hơn mười năm trước, chị H.T thủ thỉ cho biết: “Trước đó hai đứa yêu nhau, hẹn hò rất đứng đắn, không dám làm gì vượt quá giới hạn. Vì thế cho nên mình cũng không để tâm đến việc cái máu nhột bẩm sinh sau này trở thành sự cố điêu đứng thế. Đêm tân hôn, sau khi chờ mình bước ra khỏi phòng tắm, anh ấy tắt đèn và tự ‘thanh lý’ quần áo trên người, và toan ‘vào cuộc’. Ai đời khi mình cũng vừa dẹp được hết thẹn thùng, hồi hộp thì… sự đụng chạm, mơn chớn của chồng khiến mình nhột vô cùng tận. Và không kiềm được, mình cứ thế cười ré lên rồi co rúm người lại, tay mình huơ búa xua để gạt anh ấy ra”.
“Chú… à… anh… anh tạm tha cho em!”
Thế nhưng khi chị H.T cố gắng nhịn cười, xua chồng ra thì anh lại ngỡ rằng vợ đùa với mình để cả hai có màn “dạo đầu” cuồng nhiệt. “Có lẽ đang trong lúc đang cao trào, thấy tôi càng tránh thì anh ấy càng lấn tới. Cảm giác bị nhột một khi đã để ý thì chỉ cần chạm nhẹ là đã co quắp cả người. Bởi thế anh ấy chạm vào tôi thì tôi lại càng cười và vùng ra. Cứ thế, mất gần cả tiếng đồng hồ hai vợ chồng như chơi trò rượt đuổi trong phòng. Tôi cười nhiều quá đến rũ cả người, còn anh ấy cũng mệt không kém vì bị vợ cho chơi trò ‘mèo vờn chuột’” – chị H.T bật cười khi kể lại.
Chị H.T cho hay, mãi tới khi không còn sức để né, chị vừa lấy chăn trùm kín người, vừa ló mặt ra nói với chồng rằng “Em nhột, em nhột lắm…” thì chồng chị mới vỡ lẽ. “Nhìn vẻ mặt của anh ấy nghệt ra khi nghe mình nói, thật không nhịn được cười. Về sau hai vợ chồng phải áp dụng chiến thuật cách ly bằng một lớp chăn lên người mình để anh ấy không vuốt ve, mơn trớn… Đêm tân hôn của hai vợ chồng bị cấm không được dùng tay… Về sau không hiểu anh ấy đọc tài liệu gì mà, mỗi khi hai vợ chồng gần gũi anh ấy biết cách thuần hóa những cơn nhột của tôi” – chị H.T vẻ ngượng ngùng, nói.
“Thế thôi ư? Xong thật á?”
Với kiểu tính cách hài hước, chị D. (Thanh Xuân – Hà Nội) cũng khiến người nghe cười sái quai hàm khi nghe chị kể lại câu chuyện đêm tân hôn của mình. Theo lời chị D. kể, chồng chị vốn dĩ là anh chàng mọt sách. “Nụ hôn đầu tiên, hôn như thế nào là do mình dạy cho anh ấy. Suốt mấy năm yêu nhau, khi nào muốn hôn thì mình là người chủ động. Còn anh ấy đúng kiểu ‘cô dắt thế nào thì tôi theo thế ấy’. Cho nên trong khi các đôi lứa kéo vào nhà nghỉ ‘xử lý’ nhau trước khi cưới nhiều vô kể, thì anh chàng của mình vẫn dửng dưng như không. Suốt ngày chỉ biết cắm cúi đọc và nghiên cứu…” – chị D. khá mạnh bạo khi nói.
“Chú… à… anh… anh tạm tha cho em!”
Chị cho hay, là người cởi mở về quan niệm tình dục trước hôn nhân nhưng khi gặp phải anh chàng “đồ cổ” thì dù chị D. có cố “phổ cập” nhưng anh cũng nhất nhất một quan điểm “Tình dục là bản năng có sẵn, không phải dạy và tân hôn chỉ có một nên phải để dành”. Chính bởi vì thế mà đêm tân hôn của vợ chồng chị trở thành kí ức hài hước kinh điển với chị D.
Chị kể: “Trong khi các cặp vợ chồng mới cưới sau khi xong xuôi mọi việc, là nhấm nháy vào phòng. Hoặc ít ra anh chồng là người chủ động chèo kéo tân nương vào. Thế nhưng lão chồng mình thì không. Cứ lâng láo lo đủ thứ việc bao đồng, còn phần ‘chuyên môn’ thì có vẻ cố phớt lờ. Mười một giờ đêm, cả nhà chồng, ai nấy đều về phòng riêng thì lão ngồi cắm chốt, ôm cái tivi. Mình không biết lúc đó trong đầu lão nghĩ gì, nhưng có vẻ hồi hộp còn hơn gái mới về nhà chồng là mình khi đó”.
Chị D. kể tiếp rằng, sau khi tắm rửa xong suôi và khoác lên mình bộ váy ngủ sexy, nhưng chờ mãi không thấy chồng vào. “Trong khi cả nhà đã im ắng, 11h đêm vẫn không thấy chồng đâu, mình lại phải buộc lòng thay bộ quần áo khác để ra ngoài, lôi tuột lão vào. Tân hôn, gã đàn ông nào cũng mong mau chóng được ‘nuốt chửng’ cô ả của mình với đủ trò khiêu khích thì ông chồng mình không hôn, không dạo đầu. Lão tân hôn với mình mà khi lão xong xuôi, mình còn phải tròn mắt ngạc nhiên hỏi: ‘Thế thôi ưu? Xong rồi à?’. Nghe mình hỏi thế mà chàng còn rất tự tin gật đầu và trùm chăn ngủ” – chị D. tếu táo kể lại.
Và phải mất một thời gian sau đêm tân hôn, nhờ sách báo và sự chủ động của chính mình mà chị D. mới truyền đạt được cho chồng vài bí kíp “yêu” để hai vợ chồng hứng thú, hòa hợp trong đời sống chăn gối.
Với M.T (Hoàng Mai – Hà Nội) thì đêm tân hôn là một kỉ niệm mà mỗi lần nhớ đến khiến cô vừa buồn cười vừa xấu hổ. M.T cho biết: “Đúng là chả có cô gái nào đêm tân hôn lại van lạy chồng tha cho mình giống như tôi. Không những thế trong lúc cuống quýt tôi còn gọi chồng là chú. Chồng tôi sau này mỗi lần nhắc lại vẫn bảo đó là chuyện hài hước có một không hai”.
“Chú… à… anh… anh tạm tha cho em!”
Chuyện là, M.T và chồng chênh lệch nhau 13 tuổi. “Anh ấy vốn là bạn của chú út nhà tôi. Tôi gặp anh ấy khi 21 tuổi và anh ấy lúc đó đã 34 mà vẫn chưa kết hôn. Ban đầu tính theo mối quan hệ với chú út nhà tôi thì tôi vẫn gọi anh ấy bằng chú. Sau này, cũng không hiểu duyên số vồ vập thế nào mà nhận lời yêu rồi thì đôi lúc vẫn quen miệng gọi anh ấy bằng chú” – M.T kể lại.
Yêu nhau được một năm thì M.T nhận lời kết hôn. Trước đó M.T chưa từng trải qua bất cứ mối tình nào nên “Kinh nghiệm của bản thân về tình yêu, hôn nhân không có gì nhiều nhặn. Cho nên sau khi đã bước lên xe hoa mình mới bắt đầu thấy rối bời và lo lắng” – M.T nói.
Sự lo lắng đó cộng với việc thiếu kinh nghiệm giường chiếu của M.T bỗng trở thành đối kháng với chồng khi anh là người tỏ ra khá thuần thục trong đêm tân hôn. “Khi phòng chỉ còn ánh đèn ngủ lờ mờ và anh ấy tiến lại gần là tôi đã run cầm cập. Đến khi tay anh ấy lần dò mở cúc áo thì tôi hốt hoảng, khóc òa và đã… van xin anh ấy. Điều buồn cười là lúc đó hoảng loạn cứ thụt lùi về phía cuối giường rồi gọi chồng là chú và năn nỉ rằng ‘Chú… à… anh… anh tạm tha cho em!’. Xin là thế nhưng đâu có được tha. Cũng may anh ấy khéo léo, biết dụ dỗ nên sau đó mình đã nằm ngon lành trong vòng tay anh ấy” – M.T nhớ lại.
(Theo Iblog)

Nguồn:

Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.