Đàn bà và khát vọng làm giàu

Trên các trang báo vẫn xôn xao câu chuyện diễn viên Hồng Hà và những người mẫu đi bán dâm. Nhiều comment cho rằng đó là lối sống suy đồi đạo đức của các cô gái trẻ ngày hôm nay. Nhưng không phải tất cả các cô gái trẻ đều như họ, cũng còn đó rất nhiều cô gái ngày đêm học hành, chăm chỉ với những công việc và nhọc nhằn với những khao khát được giàu sang, được thành đạt bằng chính trí tuệ và sức lao động của mình…

 Kỳ lạ những phụ nữ hãnh diện vì được trai bao “cộng sinh” thay vì “sống bám”. Tâm thư của người mẹ có ba con gái không sống bám Trang Hạ đừng phán xét phụ nữ “sống bám” bằng định kiến! Sống bám được “đẻ” ra từ sự bao bọc của xã hội đàn bà cũng có thể tự mình lao động để trở thành đại gia. Sáng nay, đọc bài viết của nhà văn Trang Hạ, tôi cảm thấy vẫn còn chưa đủ để nói hết những góc khuất của đời người, những ước mơ về một cuộc sống đủ đầy mà tất cả chúng ta ai cũng phải ao ước.

 Ngày còn trẻ tôi cũng nghĩ như Trang Hạ, cũng kịch liệt phản đối những cô gái bao, những cô gái bán phấn buôn hương. Bởi tôi cho rằng tình yêu của người đàn bà là sự dâng hiến, là sự cho và nhận trong một mối tình giữa đàn ông và đàn bà, dù anh ta có là đại gia, dù anh ta có là một kẻ kiết xác… Tôi phản đối lối sống thực dụng và không bao giờ cho phép mình ngửa tay nhận tiền của bất kỳ ai… Tôi từng có những đêm quay cuồng ở vũ trường tới sáng.


Tôi đã đạt được giấc mơ mình làm nên tất cả

Tôi đã mang theo giấc mộng giàu sang khi từ giã mảnh đất Yên Bái mưa dầm, gió bão để về Hà Nội. Lập thân bằng nghề văn chương, cái nghề từ ngàn xưa ai cũng bảo tối kỵ vào đời bởi chỉ có một cuộc sống nghèo hèn… Nhưng tôi luôn cố gắng để vươn lên, luôn cố gắng vận động để đạt bằng được ước mơ mua nhà tại Hà Nội, mua được một cái ô tô và được đi du lịch khắp thế giới. Đã hai mươi năm kể từ ngày những ước mơ thành hình dạng, những khao khát trong tầm tay tôi mới ngồi và nhìn lại chặng đường xưa mình đã đi qua.

Chao ơi, sao mà nhọc nhằn thế! Người đàn bà độc mã đi trên con đường thương trường dằng dặc khó khăn và những toan tính. Hai mươi năm nhìn lại khi ta đã có rất nhiều nhà đất, vài chiếc ô tô và đã đi qua bao nhiêu đất nước và rất nhiều kinh nghiệm cuộc đời ta mới hiểu hết cái giá ta phải trả, cái gì đã bị ta đánh đổi… Vòng nguyệt quế của hào quang và danh vọng ngày hôm nay ta đã có là đầy nước mắt và sự cô đơn.

Đôi khi chạnh lòng tôi cứ ước mơ nếu được làm lại những năm tháng ngày tôi 20 tuổi có khi tôi cũng sẽ chọn một anh chồng giàu để mà nương nhờ như mấy cô gái trẻ bây giờ chăng? Trời chẳng cho ai tất cả. Bạn bè cùng trang lứa với tôi hầu hết đều đã thành đạt, trong số đó có rất nhiều nữ đại gia tên tuổi.


Bạn bè cùng trang lứa với tôi có rất nhiều người thành đạt

Ai cũng biết nữ tỷ phú đi xe Benley đầu tiên tại Việt Nam là nữ hoàng mỹ phẩm Hoài Anh – cô ấy là bạn thân của tôi từ thời đại học. Miền Bắc thì lẫy lừng tên Thẩm mỹ Phượng Hongkong với hàng chục căn nhà mặt phố cổ của Hà Nội – cô ấy là người Thái Nguyên về Hà Nội học cùng tôi ở trường Đại học Văn hóa…v..v.. Và tôi khẳng định rằng hai cô gái ấy đều rất đẹp, ngày 20 tuổi nhan sắc của các cô làm điêu đứng khối anh chàng thiếu gia con nhà giàu cỡ bự ở Hà Thành. Và giờ họ đều thành đạt với số tài sản không nhỏ…

Nhưng những gì họ có đều từ bàn tay và khối óc họ đã làm ra… Chứng kiến hành trình mà bạn bè đã đi qua, cũng như tôi đã đi qua để nhận thấy rằng hạnh phúc không song hành cùng tiền bạc. Thương trường đôi khi biến đổi những người đàn bà lẽ ra là yếu mềm và nữ tính phải trở nên cứng rắn và quyết liệt. Và vì thế người đàn ông trở nên yếu đuối trước họ, những người chồng bỗng thành bạc nhược vì sự giỏi giang, đảm đang của họ… và cuộc hôn nhân thế là tan vỡ.

Giấc mơ về một sự thành đạt có đủ đầy tiền bạc sẽ khó song hành với một giấc mơ gia đình hạnh phúc như muôn người đàn bà bình thường trên đất nước ta. Sau 2 năm kinh doanh với hàng đêm tôi trở về nhà vào lúc 10g30 tối mỗi ngày, lá đơn trên bàn ly hôn như một vết dao cắt vào những tham vọng lúc bấy giờ vẫn hững hực trong bầu máu nóng tuổi 30 của tôi. Tôi bỏ lại sau lưng ngôi nhà mà khó khăn lắm mới có thể mua được khi bước chân về Hà Nội để cho chồng và mang theo con gái nhỏ.

 Căn nhà thuê tận tầng 5 trong khu tập thể Bách Khoa đầy tiếng chuột kêu không làm tôi run sợ. Tôi lại bắt đầu hành trình của mình, cần mẫn với các cửa hàng kinh doanh bấy giờ cũng đã có lãi. Một năm sau tôi mua được nhà và xe ô tô khác… Đó là khi cuộc sống của tôi bắt đầu rẽ sang một ngả khác. Nhưng chẳng có người đàn ông nào ngồi lại để cùng tôi tính toán việc kinh doanh, chẳng có người đàn ông nào giơ bàn tay ra và bảo: Em mệt không hãy dựa vào vai anh…

Tôi đã tự mình gồng lên với thân phận một đàn bà mang theo giấc mơ đàn ông về sự thành đạt. Gần 10 năm cô đơn tôi mới nhận thấy tiền bạc chẳng thể nào mua được những bữa cơm đầm ấm bên chồng con. Tiền bạc chẳng làm sao mua nổi một tình yêu chân thành. Những người đàn ông đã đến và vội vã ra đi sau khi nhận ra tôi không phải là một người phụ nữ dành cho gia đình. Nhưng tôi đã đạt được giấc mơ tự mình làm nên tất cả. Dù nhiều đêm nước mắt vẫn rơi ướt đầm gối. Bởi tôi là đàn bà vẫn còn mơ thêm giấc mơ về một vòng tay đàn ông. Có nên đánh đổi nhan sắc thành tiền bạc?

Nguồn: Theo phununews

Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.