Ghen quá hóa bệnh

Gửi chị Hạnh Dung,
Em 30 tuổi, ở TP.HCM. Bạn trai em nhỏ hơn em một tuổi, cũng trọ tại TP.HCM để đi làm. Anh là người siêng năng, chịu khó, luôn cố gắng làm việc để lo cho gia đình ở quê. Chúng em yêu nhau hơn một năm, ba mẹ em xem anh như con rể, dự tính sang năm sẽ tổ chức cưới.
Anh luôn quan tâm em, không ham tụ tập bạn bè ăn chơi, nhậu nhẹt. Tuy nhiên, anh khiến em rất bức bối, mệt mỏi, thậm chí có lúc khủng hoảng vì rất đa nghi, ghen tuông.
Lúc nào anh cũng cho là em đang có tình cảm với ai đó nên thường xuyên dằn vặt, tra vấn. Một cái tên nam giới trong danh bạ điện thoại của em cũng là vấn đề nghiêm trọng. Đã mấy lần anh hung hăng sinh sự làm em bẽ mặt, xấu hổ khi có việc phải nói chuyện với đồng nghiệp, bạn bè nam. Anh kiểm soát em từ giờ giấc làm việc, những nơi lui tới, bạn bè, đến từng cuộc điện thoại…
Anh ghen tuông bất chấp lý lẽ, em giải thích thế nào cũng không chịu nghe. Nhiều lúc anh nổi nóng, xúc phạm em bằng những lời lẽ rất thô tục. Sợ những lần hai đứa tranh cãi dai dẳng vì anh nổi ghen, em phải tránh không còn dám giao tiếp với người khác phái, kể cả bạn bè. Ngay đến facebook em cũng đóng luôn vì anh soi mói hàng giờ, hạch sách đủ thứ. Em phải làm thế nào để anh tin tưởng, không nổi ghen vô cớ nữa?
                                                                                                                                    Huệ (TP.HCM)
Em Huệ mến,
Đúng là không ai có thể chịu đựng nổi một người tình ghen tuông bất chấp lý lẽ, lúc nào cũng rình mò, soi mói và sẵn sàng sinh sự. Việc chung sống lâu dài với người như thế thật sự là một ác mộng, bởi những dằn vặt làm khổ nhau là không kể xiết.
Nếu chung sống, em sẽ dần mất hoàn toàn tự do vì bị cầm tù trong sự kiểm soát không rời mắt của anh ta, khiến lúc nào em cũng mang tâm trạng nơm nớp lo sợ. Ngay lúc này, chắc em cũng thấy rõ, trong cái vòng kim cô ghen tuông của anh ta, em đã không còn là em ngày xưa nữa.
Thành vợ chồng, sự kiểm soát chắc chắn sẽ càng gia tăng, áp lực càng nặng nề hơn, em liệu mình có đủ kiên nhẫn và sự chịu đựng? Thực tế, cho dù em có giữ gìn cẩn thận đến mấy cũng khó lòng thoát khỏi những nghi vấn anh ta đặt ra. Đã vậy, em lại không thể tranh cãi, thuyết phục gì được vì anh ta bất chấp lý lẽ; nên những ấm ức, bức xúc lại càng nặng nề thêm.
Ở mức độ nhất định, sự ghen tuông được ví như một thứ gia vị giúp tình yêu thêm nồng nàn, thăng hoa. Có yêu thì phải có ghen! Tuy nhiên, tưởng tượng rồi suy diễn đủ điều mà ghen tuông vô lối thì là một thứ “bệnh” tâm lý rất khó chữa.
Ghen tuông không đơn giản như em nghĩ, chỉ xuất phát từ sự thiếu tin tưởng vào đối tượng của mình, mà cái gốc của nó còn do sự thiếu tự tin vào bản thân của chính “con bệnh”, dẫn đến không làm chủ được suy nghĩ và cảm xúc. Ghen còn là một biểu hiện của tính cách ích kỷ, chỉ bo bo nghĩ đến mình, tính cho mình, không quan tâm đến cảm xúc, quyền tự do và sự tự trọng của đối phương.
Với anh bạn trai này, nếu vẫn muốn duy trì quan hệ, em cần nói chuyện thẳng thắn về căn “bệnh” của anh ta, gắng phân tích mọi lẽ cho anh ta hiểu ra vấn đề, biết tự tin vào mình và tin tưởng vào em hơn. Em phải khẳng định rõ, nếu anh ta cứ như thế, hai người khó tránh chuyện chia tay.
Mặt khác, em phải hết sức chú ý đến những ứng xử hàng ngày của mình, để tránh không cho anh ta suy diễn lung tung. Em cũng cần thống nhất với anh ta một khoảng thời gian nhất định để anh ta tập làm chủ cảm xúc, làm chủ bản thân.
Nếu cần, các em có thể nhờ đến sự giúp đỡ của bác sĩ tâm lý. Nếu đã nỗ lực hết sức mà anh ta vẫn không thay đổi, em chỉ còn con đường duy nhất là chia tay. Mới là người yêu, em đã mệt mỏi, khủng hoảng; thành vợ chồng rồi sẽ thế nào? Đợi đến lúc đó em mới “tháo chạy” e rằng đã mất mát không nhỏ.

 

Nguồn: Theo Phụ Nữ Online

 

Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.