“Giải căn” cho gái ế!

Một ngày tôi gặp bà dì quen, dì nhìn tôi suýt xoa, tội nghiệp con nhỏ, cũng dễ thương mà chưa có chồng. Dì bảo tôi hay là đi sửa mũi, rồi tắm trắng, biết đâu kiếm được tấm chồng.
 
 Rồi một ngày nọ, tôi ra ngõ, gặp bà chị hàng xóm, ngoắc tôi lại và nói: Sao vẫn chưa có ai à. Thôi về nói với má đi giải căn đi. Rồi chị cho tôi một list danh sách những bà bói, ông bói giải căn nổi tiếng, và theo lời chị sau khi đi giải căn về khối người lấy được chồng.
 Tôi đi chợ, gặp cô của tôi, cô có vẻ thương cảm tôi lắm, rồi chép miệng rằng, thôi con đừng buồn, là do duyên chưa tới, chứ không phải con xấu, con ế đâu.
 
 Cho đến một ngày tôi không dám ra đường nữa. Vậy mà ông chú đi thắp hương cho ba, gặp tôi la quá trời, rằng thời trẻ lo ăn chơi cho cố, già lại không ai nương tựa cho coi. Nghe hơi nặng nhưng tính ra vẫn dễ chịu hơn mấy lời “hỏi han” của những người trước đó, ít ra lý do ăn chơi nghe vẫn êm tai hơn.
 
 Tôi đi chơi, chỉ cần ngồi ít phút, là câu chuyện ngay lập tức rẽ sang hướng khác, và thường chĩa vào tôi, về vấn đề mà họ gọi tôi là gái ế. Thế là dù có vô tư, có kệ thiên hạ, tôi chỉ muốn chạy về nhà và thà chơi một mình.
 

Tôi nhận ra minh đã phí phạm nhiều thời gian
 
 Về quê hơn nửa năm, nhận ra rằng việc gái 30 chưa chồng như tôi quả là vấn đề bất bình thường. Thì ra đối với người xung quanh ở đây, mọi phụ nữ 30 không lấy chồng đều do một nguyên nhân nào đó. Hoặc là xấu, hoặc là vô duyên, kinh khủng hơn là do ma quỷ. Buồn cái, nó vô tình làm má tôi bất an. Mỗi lần nói chuyện với tôi, má đều bắt đầu và kết thúc bằng một câu mà lâu dần nó thực sự trở thành nỗi ám ảnh. Và nó thành một mớ bòng bong, khiến tôi mệt mỏi.
 
 Một hôm tôi gặp Jane, một cô gái người Mỹ tôi làm quen ở Hội An. Jane hơn tôi 3 tuổi, và chưa có chồng. Jane đang đi chơi cùng một nhóm bạn, cũng chưa có ai lập gia đình. Tôi hỏi rằng, ở nước bạn có từ nào mà người ta gán ghép cho phụ nữ khi họ 30 mà chưa có chồng không? Jane bảo là sao, là sao phải có từ gán ghép, rồi thắc mắc mãi. Tôi hỏi cô ấy, thế mẹ và gia đình có hối bạn lấy chồng không? Jane cười, ồ, hoàn toàn không có, họ chỉ mong mình gặp được người yêu thương.
 
 Trò chuyện với Jane xong, tôi nghĩ có lẽ chỉ có ở Việt Nam người ta mới sản sinh ra từ ế dành cho phụ nữ không chồng. Ế, nghĩ kỹ nghe có vẻ miệt thị thật! Sau khi nói chuyện với Jane, đi chơi cùng phòng 12E2 về…thì ra, tôi đã hoang phí bao nhiêu là thời gian.
 
Điều đầu tiên cần làm là tìm lại sự hứng khởi của lúc mới ở Sài Gòn về. Ngày mà cuối tuần nào tôi cũng nao nức về bên má, để được cùng má làm việc đồng, cùng má cho heo ăn, rồi chúng tôi cùng nấu ăn, cùng ngồi ăn cơm và tán gẫu, nghe nhạc. Và kế đến là sống thật khỏe mạnh để thực hiện lời hứa với nhỏ bạn cho những ngày mơ mộng phía trước… Trước hết là như vậy…nói thay nỗi lòng của những ai đang cảm thấy nặng nề… khi chạm ngõ 30.

Nguồn: Theo Congluan

Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.