Kính gửi chị Hạnh Dung,
Em 26 tuổi, nội trợ, lúc nhỏ không được học hành nhiều, nên giờ không tự tin trong những việc liên quan đến giấy tờ, không biết đường nói năng sao cho rành rẽ với người ta. Vợ chồng em có hai con gái, nhà đang ở do ba má em để lại, hiện cho thuê mặt tiền, nên kinh tế cũng tạm ổn.
Chồng em đi dạy ở trung tâm ngoại ngữ. Mới đây, anh thú thật với em là có một học viên mời anh đến nhà kèm thêm, cô này yêu anh mà anh không biết, trong những buổi dạy kèm đó họ đã nảy sinh quan hệ, giờ cô ấy có thai, sẽ sinh con trai. Chồng em đề nghị em tha thứ, chấp nhận cho anh được chăm sóc mẹ con cô ấy đến khi sinh nở xong. Nếu để chuyện ồn ào lên, trung tâm sẽ kỷ luật và cho anh thôi việc.
Nghe chuyện, em sốc nặng, bức xúc chỉ muốn tung hê tất cả cho hả dạ, nhưng nghĩ đến con, đến gia đình, rồi bạn bè cũng khuyên nên chịu khó nhịn nhục, nuốt cay đắng để thu xếp cho trọn vẹn chuyện tài sản, tiền bạc, phòng khi ly hôn người ta đòi tranh chấp. Em bối rối không biết phải bắt đầu từ đâu để bảo vệ quyền lợi của mình, lại không có ai chỉ vẽ, điện thoại xin tư vấn thì chỉ nói được vài câu là rớt nước mắt, nghẹn lời. Chị giúp em…
Thanh Trang (TP.HCM)
Ảnh mang tính minh họa: Internet
Em Thanh Trang thân mến,
Mình chỉ có thể chịu đựng, kiên nhẫn khi mình có mục tiêu rõ ràng. Vì vậy, đầu tiên em phải xác định rõ mục tiêu của mình. Sự chịu đựng chỉ để cho qua ngày tháng chính là liều thuốc độc uống từ từ, từng ngày một giết chết tuổi xuân, giết chết hạnh phúc của mình. Nếu em muốn giữ gia đình, giữ chồng, tha thứ cho lần vi phạm này của anh ta, em phải dứt khoát giải quyết vấn đề với người phụ nữ kia. Việc đứa bé là con anh ấy hay con ai cũng phải xác minh rõ.
Nếu cô ấy muốn giữ thai, phải gặp gỡ để làm rõ việc cô ấy sẽ tự nuôi con hay sinh con xong thì giao cho em nuôi? Quan trọng hơn hết là chồng em phải cam kết với vợ con không còn quan hệ với người phụ nữ kia nữa, đây chỉ là lần duy nhất sai lầm mà thôi. Tất nhiên, không phải em nhắm mắt tin ngay vào lời hứa của chồng, nhưng vì mục tiêu của mình là giữ trọn vẹn gia đình, nên bắt buộc phải có những cam kết ấy. Có vậy, mình mới có cơ sở để chịu đựng, nhìn về tương lai mà sống.
Nếu mục tiêu là bảo toàn tài sản cha mẹ để lại, nếu có ly hôn thì vẫn giữ được căn nhà cho mấy mẹ con, giữ được nguồn sinh kế trong điều kiện mình không có nghề nghiệp hay thu nhập nào khác, buộc lòng em phải nhờ đến luật sư.
Em có thể đến báo Phụ Nữ để được gặp và nghe luật sư tư vấn, biết cách kiểm tra và lập những giấy tờ liên quan đến nhà đất, thủ tục ly hôn. Việc này tuy khó nhưng nếu được trợ giúp của giới chuyên môn, pháp luật lại đứng về phía mình nên sẽ giải quyết được minh bạch thôi. Ly hôn là con đường dài, lại càng gập ghềnh hơn khi kèm theo yếu tố tài sản lớn, nên em cần sớm tìm người hỗ trợ, mới bảo vệ được quyền lợi của mình và các con.
Điều cuối cùng Hạnh Dung muốn nhắc em là phải thật bình tĩnh cân nhắc xem mình thật sự muốn gì, nước mắt không thể giải quyết được gì lúc này. Đừng để mình bị cảm xúc chi phối. Không phải phụ nữ làm nội trợ thì yếu đuối. Một khi bị đặt vào thế phải chiến đấu tự bảo vệ cho mình và con cái, các bà nội trợ đều trở nên mạnh mẽ gấp nhiều lần. Hãy vững vàng đối mặt với cuộc chiến vừa ập vào mái nhà mình.
Nguồn: Theo Phụ Nữ Online
Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.