Nhật ký của bà mẹ phát hiện “có con từ sọt rác”

Nhật ký của bà mẹ phát hiện 'có con từ sọt rác'
Kỷ niệm sinh nhật con trai một tuổi, chị Lê Thị Thùy Vân ở Tp.HCM nhớ lại những cảm xúc kể từ ngày phát hiện que thử thai lên hai vạch. Từ sau đó, Thùy Vân bắt đầu những chuỗi ngày sống trong hạnh phúc, xen lẫn khổ sở vì ốm nghén nặng, đau xương chậu, gặp sự cố trên bàn mổ đến những đau đớn về thể xác, mệt mỏi về tinh thần. Hơn 9 tháng mang thai là chừng ấy thời gian chị Vân trải qua từng cung bậc cảm xúc để rồi cuối cùng được ôm “cả thế giới” trong tay. Dưới đây là cuốn nhật ký “lần đầu làm mẹ” của chị Vân.
“Johnny ơi! Johnny ơi! Johnny!!!!
Mẹ thích gọi tên con cả ngày, nhìn ngắm con ngủ cả tiếng đồng hồ cũng không thấy chán. Nhiều đêm nhìn con say sưa ngủ bên vòng tay mẹ mà mẹ vui sướng rờ nắn tay chân con mãi. Mẹ hạnh phúc vô cùng!
13/5/2014 ngày mẹ biết con đã đến bên mẹ!
Mẹ nhớ như in ngày đầu mẹ và ba phát hiện ra sự có mặt của con trên cuộc đời này! Đó là buổi sáng khi ba mẹ chuẩn bị đi làm. Trước đó, mẹ có thử quick test. Lần này là lần thứ 6 liên tục mẹ nhìn thấy một vạch đáng ghét. Mẹ mệt mỏi dẹp hết vào sọt rác rồi ra khóc rức rức với ba. Ba lúc đó an ủi mẹ rồi ra nhà bếp ăn sáng, còn mẹ ủi đồ chuẩn bị đi làm.
Nhật ký của bà mẹ phát hiện 'có con từ sọt rác'
Ba của con vừa ăn sáng vừa suy nghĩ sao đó mà ăn xong ba vô lục thùng rác. Ba lôi cái que ra và vào nói với mẹ “bà xã ơi, hai vạch nè”. Lúc đó, mẹ còn nổi giận vì tưởng ba nói xạo để chọc mẹ nữa chứ! Thế đó, Johnny của mẹ được phát hiện từ sọt rác, cũng khá là ý nghĩa đó chứ. Ba nói khởi đầu từ sọt rác thì sau này kiểu gì cũng không tệ hơn sọt rác được (cười).
Đêm đó mẹ mất ngủ, mẹ thức trắng đêm, biết bao nhiêu suy nghĩ cứ hiện lên trong đầu mẹ. Trước tiên là hạnh phúc. Hạnh phúc vì điều mong mỏi bấy lâu đã được chúa nghe thấy và đem con đến với ba mẹ. Kế đến là lo lắng. Mẹ lo lắng không biết mẹ có đem được con khoẻ mạnh, lành lặn đến với thế giới này không? Rồi mẹ lại lo không biết mình có biết cách làm mẹ không? Mình có nuôi được con không?…
Mẹ thấy nuối tiếc (cái này là mẹ hư, mẹ ích kỷ). Mẹ thấy tiếc những tháng ngày son rỗi, tiếc những ngày nghỉ được ngủ trưa mới dậy, tiếc những lúc rảnh rỗi ba me đi chơi, hẹn hò bạn bè, tiếc sự quan tâm chiều chuộng của ba… vì mẹ biết có con rồi, mẹ sẽ ít đi hoặc là không còn có được những lúc như vậy nữa.
Nhưng mẹ nghĩ đây là tâm lý chung của những phụ nữ lần đầu làm mẹ thôi. Mẹ rất mau quên mất những lo lắng và ích kỷ đó. Mẹ hạnh phúc nhiều hơn mỗi ngày từ khi có con. Những ngày đầu mẹ thường không ngủ được và dậy lúc 6h sáng để bắt ba dẫn đi ăn sáng vì sợ con đói (lúc đó chắc con chỉ bé bằng hạt đậu thôi).
Tuần thứ 7 thai kỳ
Là những ngày mẹ bị ốm nghén, ôi thôi mẹ ói đều đặn ngày hai cữ sáng và tối, lâu lâu con còn khuyến mãi thêm một vài cữ buổi trưa và buổi xế! Mẹ không ngửi được mùi nấu nướng chiên xào, vì vậy bà ngoại phải lên ở với mẹ cho đến hết ba tháng đầu để nấu nướng và dọn dẹp giúp mẹ.
Tiếp đến là ba con. Ba rất tội nghiệp và chịu nhiều thiệt thòi khi mẹ bị nghén mùi xà bông gội đầu của ba. Chỉ cần nhìn thấy ba đi tắm là mẹ bắt đầu buồn nôn. Ba tắm xong là mẹ ói sạch sẽ ruột gan. Nhiều hôm có mẹ là ba không dám tắm. Nếu có tắm thì chỉ tắm chay chứ không được dùng xà bông luôn, còn không, mẹ phải đi ra khỏi nhà để cho ba tắm. Tắm xong ba phải mở cửa và bật quạt để cho bay hết mùi thì mẹ mới dám vào nhà!
Tuần thứ 10 thai kỳ
Thời gian mẹ mang bầu con mẹ cũng khá khó chiều, ăn gì cũng không thấy ngon miệng. Nhiều hôm ba cứ chở mẹ chạy lòng vòng ngoài đường từ quận này sang quận khác mà mẹ vẫn chưa chọn được món nào để ăn hết. Cái này không biết là mẹ khó chiều hay là Johnny của mẹ khó chiều đây?
Tuần thứ 15 thai kỳ
Từ lúc có bầu con, mẹ không được chạy xe máy một mình nữa. Ba đi làm xa lại ngược đường với mẹ, thế là hàng ngày mẹ vác bụng bầu đi xe buýt. Thời gian đầu mẹ chưa có bụng, cứ lên xe là mẹ lại phải ưỡn bụng ra hết cỡ và phải nói là mình đang có thai để được nhường ghế cho ngồi, mà cũng nhờ vậy mà bây giờ mỗi lần con lên xe là mặt hớn hở, tỉnh rụi và phá như giặc luôn!
Tuần thứ 25 thai kỳ
5 tháng đầu thai kỳ mẹ tăng cân rất ít và bụng khá nhỏ, nhưng bước sang tháng thứ 6 thì mẹ lên cân nhanh. Chân mẹ bị phù sớm, ai nhìn vào cũng nói mẹ cẩn thận không là sinh non làm mẹ sợ vô cùng. Rồi đến tháng thứ 7 đột nhiên một hôm đi làm về mẹ cảm thấy đau xương chậu (hôm đó lại trúng hôm ba đi công tác xa, chỉ có một mình mẹ ở nhà). Mẹ sợ lắm. Mẹ cứ nghĩ là con đòi ra, càng về khuya thì mẹ càng đau và không bước xuống giường được, không tự đứng lên được và đi rất khó khăn. Mẹ gọi điện cho các bà cô, bà dì của con, gọi cho bạn của mẹ là y tá và không ai biết triệu chứng này là bị gì? Vì theo mẹ mô tả thì mẹ chưa có dấu hiệu sinh. Mẹ lại lên mạng tìm đọc các tài liệu thì biết đây là “Hội chứng đau khung xương chậu” và chỉ có 20% bà bầu bị hội chứng này và quả thực mẹ rất “may mắn”.
Kể từ đó cho đến lúc sinh con mọi chuyển động của mẹ đều rất đau nhức. Buổi tối và sáng muốn trèo lên hay bước khỏi giường thì đều phải có ba con đỡ mới làm được (chỉ có mẹ bầu nào bị hội chứng này mới hiểu được sự đau của nó chứ những mẹ bầu không bị sẽ nghĩ là mình nhõng nhẽo mất). Tuy nhiên khi đẻ xong thì những đau đớn này cũng biến mất luôn.
Nhật ký của bà mẹ phát hiện 'có con từ sọt rác'
Tuần thứ 36 thai kỳ
Vì những tháng cuối mẹ tăng cân nhanh, bụng lại bự và di chuyển rất đau nên tháng thứ 8 là mẹ phải xin nghỉ làm để ở nhà chờ sinh con rồi. Một tháng ở nhà chờ đợi thiệt là dài, mỗi ngày mẹ đều cố gắng đi bộ quanh khuôn viên chung cư, ăn những món giúp dễ đẻ, rồi tranh thủ làm những món đồ be bé xinh xinh cho con!
Tuần thứ 38 thai kỳ
Kể từ thời điểm này là mẹ bắt đầu thấy nóng ruột trông ngóng ngày con ra. Mẹ nghe người ta mách ăn nhiều lá tía tô và thơm là sẽ đẻ dễ. Thế là từ lúc này một ngày mẹ ăn hết một quả thơm, rồi ăn thịt luộc cuốn tía tô chấm mắm nêm trường kỳ từ bữa này qua bữa khác luôn.
Buổi tối khi ăn cơm xong dù đau đớn khi di chuyển nhưng mẹ vẫn cùng ba đi xuống dưới sân chung cư để đi bộ.
Mấy ngày đầu ba mẹ còn đi thang máy, càng về sau càng nóng ruột là leo thang bộ luôn, leo lên leo xuống mấy tầng lầu nên sáng ra muốn leo xuống giường là mẹ phải rên rỉ hết nửa tiếng đồng hồ vì đau.
Tuần thứ 39 thai kỳ
Từ đây là mẹ bị mất ngủ buổi đêm hoàn toàn. Con gò rất mạnh và đạp nhiều làm mẹ không ngủ được. Nhiều đêm đã 2h sáng mà con cứ như đang đá banh trong bụng mẹ làm mẹ phải dậy đi lòng vòng trong nhà để cho dễ thở. Mẹ nghĩ chắc con đã cảm thấy trong bụng quá chật chội và muốn ra với mẹ lắm rồi nhưng lỗi là do mẹ nên mãi mà con vẫn chưa ra được! 
Tuần thứ 41 thai kỳ
Đến tuần thứ 41, bác sĩ vẫn báo là chưa có dấu hiệu sinh nên bác cho mẹ đi chụp X-quang thì phát hiện ra mẹ bị “khung xương chậu giới hạn” nghĩa là xương chậu mẹ không nở, nên không có cách nào để sinh con bằng phương pháp tự nhiên được. Sau khi nghe bác sĩ thông báo “3h sáng ngày mai nhập viện để mổ gấp”, mẹ bủn rủn tay chân và khóc nức nở tại phòng khám luôn. Mẹ vừa sợ con có chuyện lại vừa sợ mổ, lại vừa cảm thấy tủi thân vì nghĩ con không phải không muốn ra mà vì lỗi của mẹ mà con không ra được!

 

20/1/2015 – Ngày con cất tiếng khóc chào đời
Khi lên bàn mổ, mẹ lại bị dị ứng và bị sốc thuốc tê. Mẹ cứ nghĩ mình sẽ không qua khỏi và lúc đó mẹ đã đọc kinh cầu nguyện để cầu xin chúa cứu lấy con thôi. Ơn chúa, cuối cùng người đều thương cả hai mẹ con và cho chúng ta vuông tròn.
Đẻ mổ thì sau khi hết thuốc tê sẽ phải chịu đựng những cơn đau xé da xé thịt. Không những vậy, mẹ còn bị tắc tiểu sau phẫu thuật nữa. Từ khi bác sĩ rút ống thông tiểu lúc 16h chiều cho đến 3h sáng là 11 tiếng đồng hồ mẹ không thể tiểu được.
Các thứ thuốc và nước vẫn cứ chuyền liên tục vào người làm mẹ có dấu hiệu sốt. Bà ngoại phải chạy đi kêu y tá thì họ bảo mẹ dậy đi tiểu đi. Trời ơi mẹ mới bị mổ 3-4 lớp da thịt và hàng chục mũi khâu còn rỉ máu, chỉ chưa đầy 20h mà mẹ phải ngồi dậy để đi vào toilet.
Nhật ký của bà mẹ phát hiện 'có con từ sọt rác'
Từng cử động nhỏ lúc đó đủ làm mẹ đau bắn nước mắt rồi chứ đừng nói đến việc ngồi dậy và di chuyển cả 4 m để vào được toilet. Mẹ dựa vào người ba và bà ngoại để lết đi. Mẹ không nhấc nổi chân đi mà phải dùng các đầu ngón chân di di trên nền nhà từng chút một.
21/1/2015 – Mẹ mới thực sự được nhìn ngắm khuôn mặt con rõ ràng nhất
Cũng nhờ đêm hôm trước mẹ phải đi sớm nên sáng nay mẹ hồi phục rất nhanh. Sáng ngày hôm nay là mẹ đã có thể tự ngồi dậy và tự đi lại được rồi. Lúc này mẹ mới được ẵm con trong tay, cho con bú những giọt sữa đầu tiên! Mẹ lóng ngóng vô cùng. Mẹ đang ôm cả “thế giới” trong lòng!
Johnny một tháng tuổi
Kể từ ngày đầu tiên chúng ta gặp mặt nhau thì mỗi ngày tiếp theo là mỗi chiêu thức chào sân vô cùng “kinh hoàng” của con dành cho cả nhà. Con quấy khóc cả ngày. Con bú cũng khóc, buồn ngủ cũng khóc. Con không ngủ quá 20 phút một giấc. Con tè cũng khóc, ị cũng khóc. Lúc nào cũng muốn được ẵm trên tay để đi rong. Rất là nhỏnh nhẽo khó chịu.
Mẹ bắt đầu vỡ mộng vì trước đây cứ xem các hình baby trên mạng, nhìn các em ấy vui vẻ cười toe toét cả ngày chứ mẹ đâu biết Johnny của mẹ đỏng đảnh như thế này! Mẹ bắt đầu tập quen với việc một đêm thức dậy 5-6 lần, cả ngày vật vờ cũng phải ẵm bồng ru con, xoay cả ngày như chong chóng với tã, bỉm, sữa, ị, tè, tắm rửa…
Từ đó cả nhà cũng không còn những bữa ăn quây quần cùng nhau nữa, mạnh người nào thì người đó ăn trước, ai ăn trước thì phải ăn nhanh nhanh để thay phiên nhau trông con cho người kế tiếp ăn. Thiệt là tội nghiệp cả nhà!

 

20/2/2015 – Đầy tháng Johnny 
Vì con sinh vào ngày mùng 1/12 âm lịch nên ngày mùng 1 tết cũng là ngày đầy tháng của con. Đêm giao thừa thay vì thức để đón giao thừa như mọi năm thì năm nay ba mẹ cũng thức nhưng là để thay bỉm cho con! 
2/3/2015 – Lễ rửa tội của Johnny 
Cả nhà đưa con lên nhà thờ để cha làm phép rửa tội cho con. Cầu xin ơn trên soi sáng và bảo vệ cho con trai của mẹ và gia đình chúng ta!
25/4/2015- Johnny đã biết lật
Thực ra là nhờ mẹ bê hộ cái đít bự của Johnny nên con mới lật được. Trước đó, mỗi lần tập lật là con gồng đỏ hết mặt, lật không được là tức tối khóc. Cái kiểu gì mà xấu tính thấy sợ luôn!
17/6/2015 – Chuyến du lịch đầu tiên của Johnny
Cả nhà chọn Đà Lạt là nơi để đưa Johnny đi chơi. Cả ba và mẹ đều rất yêu nơi này. Vì vậy, ba mẹ cũng muốn đưa Johnny đến đây để tận hưởng thời tiết, đồ ăn và con người ở đây! Trời trên này khá lạnh nên Johnny cũng hiền lành bớt, không quậy phá gì nhiều, chỉ bú rồi ngủ như cún con suốt ngày thôi. Tối chủ nhật, ba mẹ đưa Johnny ra chợ đêm, nghe ồn ào là dậy mắt mở thao láo luôn! Mặc dù bình thường 7h tối đã đi ngủ rồi!
28/6/2015 – Johnny làm diễn viên
Tuy là lần đầu được đến trường quay và nhiều người ồn ào nhưng con rất ngoan, nhìn ai cũng cười thân thiện, ai ẵm cũng chịu chứ không quấy khóc gì hết. Các phân đoạn của con rải rác từ sáng đến 22h đêm mới xong nhưng con không hề khó chịu một chút nào, ngược lại còn hợp tác với mẹ vô cùng ăn ý nữa! Điểm 10 cho Johnny! 
Nhật ký của bà mẹ phát hiện 'có con từ sọt rác'
Gia đình hạnh phúc của chị Thùy Vân.
12/8/2015 – Johnny bắt đầu ăn dặm 
Sau khi mẹ nghiên cứu các phương pháp ăn dặm xong thì quyết định cho Johnny ăn theo phương pháp BLW. Có lẽ Johnny rất thích thú với phương pháp này vì ngày nào cũng được nghịch phá đồ ăn, tập ăn và ăn ngon lành những món của mẹ nấu! Hy vọng con sẽ luôn dễ ăn dễ nuôi như ba là mẹ mừng lắm rồi!
6/8/2015 – Johnny bị bệnh lần một
Điều sợ hãi nhất của những người làm cha mẹ đã đến. Lần đầu tiên con bệnh nên mẹ vô cùng lo lắng. Chỉ là sổ mũi và viêm phế quản thôi nhưng nhìn cảnh con bị ói liên tục làm cho cả nhà đều sợ hãi phải ôm con đi cấp cứu đến hai lần. Mẹ đã rút kinh nghiệm hơn là khi con bệnh phải thực sự giữ bình tĩnh để tìm được cách xử lý tốt nhất cho con! Mẹ cương quyết nói không với kháng sinh và không cho con uống một viên kháng sinh nào. Chỉ bằng các phương pháp dân gian mà sau hai ngày con đã khoẻ hẳn. Giỏi lắm con trai của mẹ!
24/9/2015 – Johnny bị bệnh lần hai
Lần này con bị sốt phát ban. Con sốt cao 39 độ C suốt ba ngày liền. Cả đêm ba mẹ thức để chườm khăn hạ nhiệt cho con. Nhiều lúc con quấy khóc không ngủ được ba lại vác con trên vai để đi vòng vòng cho con ngủ. Sau đó con hết sốt nhưng bị phát ban và bắt đầu đi chảy. Con đi chảy 10 -12 lần mỗi ngày và liên tục cả hai tuần liền.
Mỗi lần nhìn con ngủ mà lên cơn rặn là con lại co người lại để rặn đi tiêu. Cả đêm cũng như ngày mà mẹ xót con rơi nước mắt. Mẹ chỉ biết cố gắng đút nước lọc và nước soup cho con để con không bị thiếu nước. Ơn chúa rồi từ từ con cũng bớt và khoẻ dần lên! Sau trận ốm này, con bị sụt 1,5 kg, người nhẹ xọp hẳn đi, thương ơi là thương.
6/12/2015 – Johnny rất thích nước
Ba mẹ tranh thủ những ngày cuối tuần để đưa con đi bơi. Con có vẻ rất thích thú khi được xuống nước, quẩy tay chân liên hồi làm cho mấy cô hotgirl cũng phải chịu thua không dám bơi gần Johnny luôn! Ba hứa là trước hai tuổi sẽ tập cho Johnny bơi một cách thành thục. Ba nhớ nha!
24/12/2015 – Noel đầu tiên của Johnny
Giáng sinh đầu tiên mẹ hoá thân cho Johnny trở thành ông già Noel sexy nhất mọi thời đại. Dễ thương quá chừng luôn! 
20/1/2016 – Happy Birthday Johnny
Vậy là con đã đên bên mẹ 1 năm 9 tháng 10 ngày rồi. Biết bao hy sinh, mệt mỏi, niềm vui, hạnh phúc và cả sự tự hào! Mẹ không quan tâm ngày mai sẽ ra sao, không cần biết mình phải làm những gì, mẹ chỉ cần con của mẹ luôn bình an, vui vẻ và khoẻ mạnh! Con là tình yêu lớn nhất của mẹ, cũng là niềm vui sống mỗi ngày của mẹ là điều quý giá nhất mà mẹ có. Hãy luôn bên mẹ. Mẹ sẽ che chở cho con đến suốt cuộc đời mẹ! Yêu con rất nhiều!”
Theo Thùy Vân/NS.net

Nguồn:

Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.