Phụ nữ chuyển giới: Nỗi sợ hãi và tìm kiếm sự đồng cảm trên Facebook (Phần cuối)

Phụ nữ chuyển giới: Nỗi sợ hãi và tìm kiếm sự đồng cảm trên Facebook (Phần 2)

Kì 2. Hành trình hiện thực hóa khát khao

Khi Lilith hỏi tôi câu đó, tôi đã không biết trả lời “cô” thế nào. Tôi hồi tưởng lại cảm xúc của mình khi thực hiện phẫu thuật chuyển giới vào năm 2002. Lúc đó, tôi chỉ hoạt động trên một diễn đàn mang tên TG và chỉ nói chuyện với một người phụ nữ có hoàn cảnh giống tôi. Tuy nhiên, lúc đó tôi còn khá tự ti và chỉ chia sẻ những thông tin cơ bản nhất. Tôi chưa từng có cảm giác thôi thúc phải giúp đỡ một ai đó như Lilith.

Tôi lục lại trí nhớ tìm lại những người mình đã từng trò chuyện trên diễn đàn TG. Tôi đã thành công liên hệ với Jenny. Chúng tôi đã có tới 12 năm không liên lạc và cô ấy tìm ra tôi trên facebook nhờ đọc bài báo của tôi. Khi tôi quen cô ấy, cô mới 17 tuổi và ít lâu sau khi chúng tôi mất liên lạc, cô đã đi phẫu thuật.

Phụ nữ chuyển giới: Nỗi sợ hãi và tìm kiếm sự đồng cảm trên Facebook (Phần 2)

Giống như hầu hết những người chuyển giới lúc bấy giờ, Jenny không dám công bố chính thức rằng mình là người chuyển giới. Do vậy, Jenny không phải là tên pháp lý của cô ấy. Cô ấy đã có một khoảng thời gian khó khăn vì cô không dám để lộ thân phận thực sự mà chỉ dám chia sẻ với những người bạn trên diễn đàn TG. Sau khi liên lạc lại với cô, Jenny đã bày tỏ quan điểm của mình về nhóm chuyển giới trên facebook kết bạn nhanh nhưng mối quan hệ không sâu đậm như trên TG.

Jenny là một người may mắn khi đã quyết định chuyển giới khi còn là một thanh niên. Dù lúc đầu trông cô có hơi nam tính nhưng hiện tại thật khó để mọi người nhận ra cô là người chuyển giới. Mặc dù vậy, cô vẫn không tin tưởng Facebook và coi nó là nhóm thay thế cho diễn đàn TG. Theo ông Rani Bake – Quản trị diễn đàn Top Bottom Girls cho biết rất nhiều người đều có chung ý nghĩ như Jenny, coi Facebook là nơi không an toàn cho dù là trong nhóm kín.

Khá buồn vì những thông tin này nhưng tôi vẫn nung nấu quyết tâm muốn giúp đỡ Lilith đặc biệt là khi cô ấy nói với tôi rằng cô sẽ tự kết liễu cuộc đời mình. Đây đã là lần thứ 4 cô muốn tự tử. Lo lắng, tôi đã tự quay lại lời kêu gọi của mình bằng camera đồng thời phát động chiến dịch quyên góp tiền cho cuộc phẫu thuật của Lilith.

Với lời kêu gọi thống thiết của tôi, sau 3 ngày tôi đã nhận được 1 nghìn đô tiền quyên góp. Tôi thật sự rất vui và tràn trề hi vọng vào việc sẽ có thể nhận được đủ số tiền cho cuộc phẫu thuật của Lilith. Tuy nhiên, 2 tháng sau số tiền tôi nhận được khá nhỏ, chỉ dừng lại ở mức 1,500 đô la trong khi chi phí cho cuộc phẫu thuật là 25,000 đô.

Sợ rằng sẽ khiến “cô” ấy thất vọng lần nữa, tôi lập một thỏa thuận yêu cầu cô ấy không được phép tự tử mà hãy chờ trong vòng 6 tháng. Cuối cùng, chúng tôi dành số tiền nhận được cho các chi phí liên quan đến quá trình chuyển đổi của cô vào năm tới: số tiền để mua hormone là khá lớn. Sau đó Lilith đã chuyển từ Atlanta đến Portland, thành phố có chi phẫu thuật chuyển giới thấp hơn và thân thiện với người chuyển giới hơn. Rất may là cô đã được một người bạn chuyển giới cho ở nhờ. Cuối cùng thì “cô” cũng đã có mục đích sống của mình.

Cuối cùng thì tôi và Lilith đã gặp mặt nhau vào tháng Tám trước khi cô rời Atlanta. Ngoài đời Lilith thực sự khác khi ở trên mạng. “Cô” thông minh và am hiểu rất sâu về kĩ thuật. Chúng tôi đã có một khoảng thời gian khá vui vẻ khi ở cùng nhau, trải nghiệm một đêm trại hè khó quên. Trời mưa và có hiện tượng nổi bão nên chúng tôi đã quyết định đợi ở bên ngoài nhà vệ sinh nữ. Một nhóm các cậu bé chừng 13 và 15 tuổi cùng đứng đợi với chúng tôi. Mưa dội xối xả vào mái tôn át đi tiếng nói chuyện. Tôi và Lilith nhỏ giọng nói chuyện về kế hoạch của “cô”. Đây là lần đầu tiên tôi thẳng thắn thừa nhận mình là người chuyển giới.

Chúng tôi nhỏ giọng nói chuyện nhưng có lẽ bọn trẻ vẫn nghe được câu được câu chăng. Tôi không rõ bọn trẻ có nghe thấy toàn bộ nội dung câu chuyện của chúng tôi không nhưng khi tôi quan sát, tôi nhận ra thay đổi trong thái độ của họ. Những cơ thể chưa trưởng thành để trần thân trên như càng tỏ rõ sự cường tráng và nam tính. Đối với những người chuyển giới như chúng tôi, quá trình đấu tranh giữa bản ngã của chính mình và vẻ bề ngoài rất khó khăn và cần nhất sự thông cảm. Đôi khi, nó mang tới sự tuyệt vọng. Sự việc chiều hôm đó có lẽ đã tác động tới tâm trạng của Lilith. Đêm đó “cô” ấy đã khóc khá nhiều và không muốn ai làm phiền. Tuy nhiên, tâm trạng của Lilith đã tốt lên rất nhiều vào sáng hôm sau. “Cô” lái xe đưa tôi tới Airbnb sau đó lên đường sang Portland. Tôi không ra sân bay tiễn Lilith vì “cô” ấy nói cô không muốn nói lời tạm biệt. Ở một khía cạnh nào đó, ba ngày chúng tôi gặp mặt nhau giống như một điểm sáng trong tình bạn “ảo” trên Facebook của chúng tôi. Dù ảo nhưng nếu chúng ta đối xử chân thành với nhau, tình bạn đó sẽ còn mãi.

Phụ nữ chuyển giới: Nỗi sợ hãi và tìm kiếm sự đồng cảm trên Facebook (Phần 2)

Vài tháng sau đó tôi nhận thấy Lilith đã làm khá tốt. “Cô” đi tới cái lớp học ở Portland và bắt đầu sống chung với một chàng trai chuyển giới. Lilith nói tôi đã phải làm nhiều việc để kiếm sống và hiện tại tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình cho mọi người. “Tôi muốn cho họ biết cuộc sống đó hiện hữu trong thực tại và nó quá tồi tệ.”

Vào tháng 1 khi tôi rời Philipines để viết câu chuyện về một vụ án giết người chuyển giới tôi đã liên hệ với khoảng 12 bác sĩ phẫu thuật. Để có được giấy tờ hợp pháp về giới tính ở bang Georgia, Lilith đã phải phẫu thuật cắt bỏ tinh hoàn (một thủ tục phẫu thuật để loại bỏ tinh hoàn của một người). Mặc dù điều này sẽ khiến cho cuộc phẫu thuật chuyển đổi sau này gặp nhiều khó khăn hơn và khiến cô lo lắng về sự ảnh hưởng của nó tới âm đạo cô mua sau này. Lilith đã phải gọi điện cho một bác sĩ phẫu thuật uy tín chỉ để đảm bảo rằng sau này “âm đạo” của cô sẽ không sao. Vào ngày diễn ra cuộc phẫu thuật, Lilith đã nhắn cho tôi trên facebook rằng: “Cảm ơn cô, người đã mang cho tôi hi vọng mà tôi đã thiếu.”

Dù cho đó là một ngày tôi đã khá sợ hãi và lo lắng cho cuộc phẫu thuật của Lilith nhưng tôi rất vui vì ít nhất cô ấy đã có niềm tin vào tương lai. Sau hôm nay, ít nhất cô ấy đã le lói hi vọng trở thành một người phụ nữ cô ấy hằng mong muốn.

Khi tôi đang gõ những dòng này (khoảng 1 năm sau khi Lilith nói rằng cô tuyệt vọng) thì trong đầu tôi lại hiện lên lời nhắn của Lilith : “ Cảm ơn vì đã quan tâm tới tôi, “em yêu”, em đã mang tới cho tôi cả thế giới”. Mặc dù hành trình để hiện thực hóa khát khao được là chính mình của Liltith thực sự rất chông gai nhưng cuối cùng với sự quyết tâm và kiên trì chúng tôi đã thành công.

Vài nét về tác giả: Meredith Talusan là một nhà văn, nhiếp ảnh gia chuyển giới khá nổi tiếng đã từng xuất hiện trên các tạp chí VICE Magazine, The Guardian, The Nation, The American Prospect, and Buzzfeed.

 

Thụy Dương (Dịch từ MarieClaire)

 

 

 

 

 

 

Nguồn:

Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.