Thiên hạ vẫn đồn là khi những người phụ nữ ngồi với nhau họ sẽ nói về thời trang và đàn ông, cái này chuẩn không cần chỉnh rồi; mình chỉ bổ sung thêm một xíu thôi, rằng phụ nữ (có chồng) ngồi với nhau thì họ tất sẽ nói về những tật xấu của chồng. Mà trong những tật xấu, gần như 99% các ông chồng đều cùng một giuộc, ấy là: LƯỜI NHƯ HỦI.
Cũng bởi thế, cuộc tụ tập của những eva “tự do tạm thời” tưởng sẽ đầy tính giải trí và tận hưởng lại biến thành buổi kể tội những ông chồng lười. Và sau điệp khúc “chồng tớ á…” của mỗi cô bạn thân thì tiếp theo sau đó, hình ảnh của mỗi ông chồng lười đều được khắc họa rõ nét, chân thực và sống động đến từng chi tiết:
1. Chồng tớ á! Hai từ “giặt giũ” không có trong từ điển
Quần áo thay ra không bao giờ biết cho vào máy giặt, tiện đâu vứt đấy, cái ở trên giường, cái vắt lên ghế, mở tủ ra lấy quần áo để thay, tiện tay tống luôn cái áo bẩn vừa cởi ra vào tủ, hôi rình. Suốt ngày đi theo nhặt quần áo thôi cũng đã đủ mệt. Có đợt tớ điên quá, chơi bài lỳ, cứ để đấy, không gom, không giặt, để xem ông ấy làm thế nào. Đến lúc chẳng còn cái nào sạch để mặc, tớ sướng âm ỉ, đinh ninh thế nào ông ý cũng phải tự mang đi giặt. Ai ngờ, ông không mang đi giặt ngay mà chọn ra cái ít hôi nhất để mặc lại. Giời ạ, lười đến thế là cùng.
2. Còn chồng mình thì nhà mạng nhện chăng đầy, chồng mặc kệ, miễn sao không chăng trước màn hình ti vi, máy tính, giường ngủ là được
Vợ bảo quét thì ông bảo: “Để đấy hôm nào nhiều quét một thể, với cả để cho nó bắt muỗi” (nghe muốn lộn ruột!). Mình ngứa mắt quá, xăm xăm bắc ghế tự làm lấy, chồng cũng không ý kiến.
Chưa hết, nhà mình vốn vẫn dùng chùa wifi của mấy quán cà phê bên cạnh, tự nhiên lại bị khóa mã. Nhờ chồng đi mua dây nối mạng từ tầng dưới lên. Chồng ừ hử mãi nhưng chả làm. Vợ tự đi mua dây mạng về vứt đấy, nhờ chồng, chồng cũng quên nốt. Phải hôm đấy, công việc cần quá nhưng chồng không có nhà, vợ đành tự làm lấy.
3. Ở với chồng lười như sống chung với lũ, năm nào chẳng chống nhưng có lúc nào không thiệt hại đâu
Biết thế nên em cũng cố gắng thích nghi, nhờ được việc gì hay việc đó, không được thì cũng nên chủ động xử lý, đừng trông đợi nhiều rồi lại sốc, lại tủi thân. Vẫn biết chồng đi làm vất vả hơn nên việc cơm nước, bếp núc em cố đảm nhận. Thế nhưng cả những việc sửa vòi nước, thay cầu chì, nối dây điện… cũng đến tay em, nghĩ lắm lúc nản quá.
Có cái bóng đèn ở bếp cháy, buổi trưa thì không sao chứ buổi tối ánh sáng lờ nhờ từ phòng ăn chiếu vào chả đủ, rán con cá cũng không biết nó chín hay chưa. Bảo chồng thay từ tuần trước, qua mấy cái lần “để mai anh thay” mà tối vẫn hoàn tối. Em lại lụi cụi mua bóng điện về thay. Ông có bao giờ vào bếp đâu mà cần phải sáng. Mình không thay thì chỉ khổ mình thôi. Toàn bộ việc nhà, giao mỗi cho chồng việc đổ rác, kẻng rác ầm ĩ, vợ nhắc thì “trận bóng đang hay, đằng nào mai cũng đổ, đổ luôn một thể”. Để đến ba bốn hôm, bốc mùi kinh khủng, vợ không chịu được, lại làm nốt.
4. Còn chồng mình thì lười quá đến mức thành vô tâm
Không phải anh ấy không yêu con, vì hôm nào về đến nhà, chồng cũng ôm con, thơm lấy thơm để, hít hà, khen con đẹp trai như bố. Nhưng nếu có nhờ trông con hộ thì quanh quẩn được một tí là chui tọt vào phòng ôm laptop hoặc xem tivi.
Hỏi thì bảo: “Con chỉ thích em, ghét anh nên chơi với anh nó toàn khóc thôi!” (lý do lý trấu). Có lần, thằng bé ốm, nửa đêm sốt xình xịch, trán nóng như lửa, khóc ngằn ngặt, gọi chồng dậy trông con để xuống nhà pha thuốc. Chồng càu nhàu, rồi lại ngáy khò khò, vợ nuốt nước mắt, một tay bế con, một tay pha thuốc, pha sữa cho con uống. Nhiều khi chẳng hiểu nổi chồng nữa.
Mình ở cùng một nhà, ngủ chung một giường, yêu thương nhau, vượt qua bao sóng gió mới nên nghĩa vợ chồng, mà sao phải “đối phó”, dè chừng, so đo nhau dăm ba chuyện vặt vãnh rửa bát, quét nhà, chăm con, dọn dẹp… chẳng nhẽ chỉ vì một chữ lười ư?
Nguồn: Theo GĐ
Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.