Chúng tôi yêu nhau được 16 tháng, đã chuyển về sống thử cùng nhau. Suốt thời gian sống cùng anh, tôi nhận thấy anh là một người có thể gửi gắm được. Anh chín chắn, biết chăm lo cho gia đình và thực sự rất yêu tôi. Chúng tôi quyết định cuối năm nay sẽ làm đám cưới, anh đưa tôi về thăm gia đình mình.
Mẹ anh vui vẻ, niềm nở đón tôi nhưng tôi đã được hàng xóm nhà anh cảnh báo: Mẹ chồng tương lai của tôi không vừa, ai về làm dâu phải dũng cảm lắm đấy. Tôi băn khoăn và hỏi anh. Anh cũng không giấu giếm gì. Đến giờ tôi vẫn nhớ những lời tâm sự khô khan của anh về bà nhưng tôi biết nó ẩn chứa những nỗi cay đắng, tủi hờn.
Anh nói, mẹ từ lâu đã nghiện lô đề mà không chịu làm ăn và chăm lo cho gia đình gì hết. Đã mấy lần bố anh phải bán nhà trả nợ thay cho mẹ anh nhưng rồi đâu lại vào đó. Đến lúc nhà chẳng còn nữa bố đành viết đơn ly hôn với mẹ và một thân một mình nuôi hai anh em chồng tôi. Nhưng bố đã mất trong một tai nạn nghề nghiệp. Hai anh em lại về sống với người mẹ suốt ngày chỉ biết đến cá độ, lô đề, cờ bạc.
Người yêu tôi phải đi làm thêm từ rất sớm để tự lo cho bản thân. Tôi nghĩ một chàng trai còn trẻ mà chịu khó vất vả như vậy thì rất đáng quý nên càng yêu anh hơn. Đôi khi không biết là đùa hay thật nhưng anh thường nói ‘Mẹ anh giống như 1 bà hàng tôm hàng cá, sau em làm dâu thì phải cẩn thận’. Nghe anh nói vậy tôi cũng sợ, nhưng vẫn thường xuyên qua lại thăm bà.
Anh làm lương không phải cao, tháng nào cũng dành ra một phần để đưa cho mẹ tiêu nhưng dường như mẹ anh chê ít. Thi thoảng bà vẫn bóng gió với tôi để xin tiền. Những lúc ấy nếu có tiền thì tôi vãn khéo léo đưa cho bà một ít gọi là biếu mẹ chồng tương lai. Nhưng tần suất bà hỏi xin ngày càng nhiều, lần nào đưa ít, bà nhăn nhó mặt mày coi thường. Có những lần tôi đến chơi, bà còn tự ý mở ví của tôi lấy 1 triệu. Khi tôi nhìn thấy thì bà nói “Cho mẹ xin mấy đồng”.
Thật sự tôi cũng không biết dùng lời lẽ nào mà diễn tả cho hết được cục diện lúc bấy giờ. Lần khác, bà đi gần mười cây số, giữa trưa nắng đến chỗ chúng tôi, nói là mẹ cần tiền gấp, cho mẹ xin mấy triệu, nhưng không nói lý do cụ thể là gì. Tôi cũng đồng ý để anh đưa tiền cho mẹ mà không hỏi han gì, nhưng dần dần, tôi cảm thấy chán ghét mẹ anh. Tôi thưa đến nhà thăm bà, vì thấy thực sự khó chịu.
Cuối tuần trước, mẹ chồng tương lai của tôi nợ nần bên ngoài không trả được, người ta đến tận nhà đòi tiền. Bà gọi điện cho chúng tôi nói có việc gấp về nhà ngay. Chúng tôi vội vã về ngay trong đêm, cảnh tượng thật hãi hùng. Người ta đến đòi nợ bà kín nhà. Một người đàn ông còn đang quát tháo yêu cầu bà trả tiền họ trong khi bà đang ngồi rúm ró trên ghế.
Người yêu xông vào hỏi mẹ thiếu nợ bao nhiêu, chẳng chờ bà đáp, người đàn ông đó nói luôn rằng 400 triệu. Tôi và anh như chết đứng khi nghe con số khủng khiếp đó. Anh lại túm lấy vai bà lắc mạnh và hỏi: ‘Có thật thế không mẹ? Mẹ không thương chúng con à?’.
Ảnh minh họa
Mẹ anh khóc lóc thảm thiết, quỳ xuống chân chúng tôi mà xin ‘Các con trả nợ giúp mẹ với. Mẹ hứa, từ nay mẹ chừa không chơi nữa’. Hôm đó, anh bảo mọi người về cho anh thu xếp, vài ngày nữa anh trả.
Tối đó, anh chất vấn mẹ, bắt bà thề rằng sẽ không chơi nữa, sẽ tập trung làm ăn, trông nom nhà cửa. Rồi anh bàn với tôi, anh mượn số tiền chúng tôi tích cóp làm đám cưới để trả nợ cho mẹ trước, sau rồi anh sẽ làm trả tôi, lùi thời gian cưới thêm một hai năm nữa.
Tôi phản đối, chúng tôi cãi nhau kịch kiệt, anh dọa chuyển về ở cùng mẹ và trách móc tôi thấy chết không cứu. Tôi hiểu phận làm con phải chăm lo cho cha mẹ nhưng dù gì tôi chưa là con dâu của gia đình anh, sao tôi lại phải gánh nhiều vấn đề của mẹ anh đến thế? Tôi chưa về làm dâu mà mẹ anh còn chẳng giữ ý, huống hồ khi trở thành con dâu bà rồi, chắc rằng tôi cũng chỉ là cái máy trả nợ hộ bà mà thôi.
Khi anh chuyển đi, tôi đã không níu giữ. Thấy tôi buồn và cương quyết, anh xuống nước nói rằng về ở với mẹ ít hôm để vực lại tinh thần cho bà, và cũng để tránh bà làm điều dại dột. Mẹ ổn định rồi anh lại qua ở với tôi. Nhưng tôi rất băn khoăn, chúng tôi cứ tiếp tục thế này thì liệu yên ổn được mấy ngày với mẹ anh?
Tôi rất yêu con người anh nhưng không thể chịu được người mẹ chồng này, bỏ anh thì thực tôi không muốn, nhưng phải làm sao bây giờ?