Vì em còn yêu…

Vì em còn yêu…

 

Anh à!

Em nhìn lá đơn li hôn em viết vội trên bàn, nét chữ xô lệch, nguệch ngoạc, có chỗ nước mắt rơi xuống nên nhòe mất chữ. Lý do để em đưa ra là “do mình không hợp nhau”. Nguyên nhân như vậy đủ để chúng ta xa nhau chưa anh?

Sau trận cãi vã nảy lửa lần cuối, em không nhớ rõ cái ngày khốn nạn ấy, bởi vì cái phút giây em chứng kiến người đàn bà sau trong bóng đêm của anh bước ra và nói điều phải trái với em – vợ anh rằng “anh ấy không yêu cô, người anh ấy yêu là tôi, cô hãy buông tha anh ấy để anh ấy về bên tôi!”. Cô nhân tình của anh đã nói với em những lời như vậy, một ả đàn bà chen chân vào mối quan hệ của chúng ta, từ khi nào vậy?

Vì em còn yêu…

Đau! Bẽ bàng! Uất hận! Muốn phá bỏ tất cả, muốn buông…đó là những gì em nhận lại sau khi đối diện với cô ta, người đàn bà trong bóng đêm của anh. Anh biết, với em không có chính danh hay nhân tình, không có đúng sai giữa chuyện cảm xúc và đạo đức, chỉ là yêu hay không? Và nếu như anh yêu, thì đó là người đàn bà của anh!

Vậy đó! Bỗng dưng em, cũng từng là người đàn bà anh yêu, trở thành một vật cản để anh phải vụng trộm đi tìm thứ anh đang thiếu khuyết, thứ mà anh đã từng tìm thấy ở em: Sự rung động!

Những ngày qua, em đối diện với lòng mình, tự vấn mình bằng lý trí, bằng cảm xúc. Mặc kệ cho thiên hạ rủ rỉ vào tai em “cái ngữ đàn ông ngoại tình bỏ quách đi cho rồi, mày có phải đứa xấu xí, ngu dại gì đâu? ra đường có mà đầy giai theo!”. Em mặc kệ hết tất cả những lẽ thường mà mọi người đàn bà thường làm: đánh ghen, chì chiết, đay nghiến, dày vò nhau…em nghĩ theo cái lẽ của riêng em: “Mình nên làm gì cho cuộc hôn nhân này? Mình cần anh đến đâu? anh còn cần mình trong cuộc đời anh không?”. Em đã hỏi lòng như vậy đấy, anh biết vì sao không anh?

Vì em còn yêu anh…

Vì em nhận ra lòng em vẫn không thôi nhức nhối về anh. Em hoài niệm tất cả những cái đẹp đẽ mà ta đã từng có, cả những cái xấu xí trong mối quan hệ của chúng mình. Kì lạ là em thấy vui vì nó, kì lạ là anh vẫn hiển hiện đẹp đẽ, tròn đầy, cho dù  hiện tại anh đang găm dao vào tim em.

Vì em còn yêu nên bỗng dưng em nhận thấy trong lòng mình sự băn khoăn giữa chuyện buông hay giữ? Giữa tự tôn của một người đàn bà kiêu hãnh hay tha thứ để có anh bên mình, dù em chẳng biết tình cảm anh dành cho em nó đã phôi pha đến thế nào?

Vì em còn yêu nên bỗng dưng em thấy nhân tình của anh sao mà mờ nhạt, sao mà chẳng có một chút ám ảnh nào trong cuộc đời em. Cô ta chưa bao giờ là sức nặng để ngăn cản em phải để cô ta vào mối quan hệ của chúng mình mà suy xét xem làm thế nào để anh quay lại bên em.

Vì em còn yêu…
Vì ai đó nói, khi biết chồng mình ngoại tình thì buông bỏ là cách giữ gìn phẩm giá và tôn trọng bản thân. Nhưng vì em còn yêu nên làm sao em có thể vì tự tôn của mình mà để con tim em chết đi một nửa?

Vì em còn yêu nên bỗng dưng em thấy mình cần phải nhớ lại những hồi ức đẹp đẽ, em sẽ không oán trách, thở than hay nuối tiếc ngày anh vì em mà đội mưa, ngày anh vì em mà buông bỏ bao điều quan trọng của cuộc đời mình. Có nhau trong đời đâu phải chuyện dễ dàng gì, vì đâu mà khoảng cách của chúng ta lại giãn ra như thế? Em tự vấn lòng mình như vậy đó anh ơi!

Vì em còn yêu nên em sẽ thôi khóc, thôi dằn vặt, thôi trách cứ bản thân mình đã vô tâm để anh ra xa em. Lá đơn này, em sẽ cất đi, để thử sức mình thêm một lần nữa. Thử yêu lại từ đầu, với anh – người đàn ông của em.

Cho dù bây giờ anh đang là của ai thì em cũng thây kệ, hãy chờ xem, em sẽ “cưa” lại anh, vì đơn giản là em còn yêu anh, hơn cả những gì em nghĩ!

Diệu Quỳnh

Nguồn:

Bài viết được thành viên sưu tầm và đăng tại:
ChaMeCuaCon.com – Trang web chia sẻ kinh nghiệm về sức khỏe và làm đẹp.